Từ sân bay đi ra, Lâm Bình nữ sĩ còn có hơi chút bực dọc.
"Lúc trước nếu không phải con cố ý ngăn cản, còn để đến tình trạng bị người ta bôi đen như thế này sao? Vì một thằng đàn ông mà ngay cả mẹ ruột của mình cũng không nhận."
Hiện tại nhớ tới, vẻ mặt Lâm Bình nữ sĩ đều không cao hứng: "Làm ta tức giận muốn chết, nhiều năm như vậy không muốn về nước."
Cái này, Lâm Y Y thật đúng là không thể phản bác.
Nguyên chủ làm vì Mạnh Ngô, chính là cô ấy cam tâm tình nguyện.
Mạnh Ngôn cũng thản nhiên nhận rồi......
Một đôi này, người thì tình nguyện chịu đòn, người thì tình nguyện ngó lơ, còn gì để nói chứ.
Từ góc độ này của cô, cô đúng là chướng mắt Mạnh Ngôn.
Nhưng dù gì mối quan hệ của hai người cũng đã trở thành dĩ vãng, cùng lắm thì từ đây về sau ai lo phận nấy, đừng lôi kéo giẫm đạp người vợ trước như cô là được rồi!
Cố tiên sinh ngồi bên cạnh Lâm Bình nữ sĩ, đầu tiên là lén nhìn hai đứa nhỏ ngồi phía sau.
Đứa nhỏ xíu thì đang ngồi ra sức hút thạch trái cây, ăn thật sự quá sung sướng đến mức đôi mắt còn nheo hết lại.
Đứa lớn hơn thì cắm đầu chơi trò chơi trên di động......
Ông lén lút, bất động thanh sắc kéo kéo góc áo Lâm Bình nữ sĩ.
Đang mắng con gái hết sức hào hứng, Lâm Bình nữ sĩ không kiên nhẫn trừng ông một cái, tiếp tục nói: "Tìm người nào tốt không tìm, tìm ngay một con hát, mà cô còn suốt ngày che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-me-bia-do-dan/725633/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.