Ngày qua tháng lại, ba năm cũng để cho vị Hoàng Thượng “đểu” của chúng ta dần quen với quy tắc trong cung cùng với hàng ngàn mỹ nữ oanh oanh yến yến mỗi tối đều lượn đến dùng đủ trò để lấy lòng. Duyên nằm trên ghế quý phi lặng lẽ xem thư tịch.
Thời gian gần đây hậu cung lại dậy sóng, chẳng biết kẻ ngu đần nào lại tung tin Thánh Thượng thích mỹ nhân mày xếch, cười hở lợi nên giờ đi đâu nàng cũng gặp mấy cung nữ trợn trợn mắt lên nhìn mình. Nói vậy thì hơi quá, họ chỉ chớp chớp mắt thôi nhưng thực sự thì kinh khủng lắm.
Duyên khẽ thở dài một tiếng, nàng đã ở đây quá lâu quá lâu để nhớ mình vốn là ai. Quá lâu để bản thân nhận ra mình đang trong thân xác một đứa trai có vợ. Nàng chỉ có thể mỗi đêm niệm đi niệm lại cái tên của mình để gợi nhớ những ký ức sắp thành tường mảng hư vô. Duyên cảm thấy nhớ bố mẹ cùng bạn bè vô cùng.
Ở nơi này, người người cung kính gọi nàng là Thánh Thượng. Vẻ ngoài của nàng được hàng ngàn người ca tụng, sự khéo léo của nàng khiến các quốc gia phải thần phục nhưng lại chẳng ai dám gọi tên nàng. Thiệu Trạc Ninh – cái tên mà vị vua trước kia đã từng có và giờ được nàng tiếp quản sử dụng cho khỏi hết hạn. Nhưng với tình hình này, chắc cả thế giới này chỉ biết nàng tên Thánh Thượng thôi. Thật buồn chán!
“ Bẩm Thánh Thượng, sứ giả Đông A quốc xin được vào tấn kiến.” – tiến ẻo lả vang lên cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-hoang-de/173048/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.