" Cốc...cốc... cốc..."
Tiếng gõ cửa vang lên kèm theo cả tiếng gọi dịu dàng của bà Ngọc:
- Bảo nhi, Bảo nhi, mau dậy đi con!
Nhưng dường như người con gái xinh đẹp trên giường không có phản ứng gì, vẫn như cũ ngủ say sưa không biết trời đất
Ở bên ngoài, bà Ngọc thấy trong phòng không có động tĩnh gì thì thở dài nhìn người con gái thanh tú đang đứng bên cạnh, bất đắc dĩ nói:
- Xin lỗi con nhé, Viên Viên. Con bé có lẽ vẫn còn chưa tỉnh ngủ
Viên Viên mỉm cười, nói với bà Ngọc:
- Không sao đâu cô, cô cứ xuống trước đi, con sẽ gọi Bảo Bảo dậy
- Làm phiền con vậy
Bà Ngọc gật đầu nói rồi bước xuống tầng. Chỉ là, khi bà vừa bước tới chân cầu thang thì đã nghe thấy tiếng đập cửa " Rầm... rầm..." cùng với tiếng gọi to của Viên Viên
- Bảo Bảo, mau dậy đi, mặt trời lên tận đỉnh đầu rồi kìa
Bị làm phiền, con sâu lười nào đó khó chịu chùm chăn kín đầu tiếp tục chơi nốt ván cờ với Chu Công. Mà Viên Viên đứng ở ngoài cửa thì đã giận tới thở phì phò. Hít một hơi thật sâu, Viên Viên hét lớn:
- Bảo Bảo, cậu mà không tỉnh dậy ngay thì mình sẽ không cho cậu tấm poster hình anh Azuma Nastuhiko đâu
Viên Viên vửa dứt lời, ngay lập tức cánh cửa phòng được mở ra, đập vào mắt cô là một người con gái mặc váy ngủ màu hồng phấn, đầu tóc rũ rượi, chỉ có khuôn mặt xinh đẹp kia thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-em-gai-cua-nu-phu/3096005/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.