Nửa đêm canh tư (tầm 1 đến 3 giờ sáng),hắn mở mắt tỉnh dậy, vết thương trên người đã giảm đau mấy phần, y thuật của Diệp Mộng Y nàng quả thật hơn người. Nhìn nữ nhân đang ngủ gục trên bàn đọc sách khiến khóe môi hắn cong lên.
Rời khỏi giường ngủ tiến lại chỗ nàng, một nữ nhi chỉ 17 tuổi đã tinh thông y thuật, hiểu thấu hồng trần, nàng quả thật rất khác với đám nữ nhân hắn từng gặp đặc biệt là Diệp Thanh Thanh. Diệp Thanh Thanh tuy thông minh lanh lợi nhưng cũng chỉ là tiểu thư khuê các, nàng ta mềm mỏng như liễu rất biết cách lấy lòng nam nhân nhưng tâm cơ lại thâm sâu độc địa như rắn. Còn nàng thì khác, nàng không yểu điệu thục nữ, cũng không biết lấy lòng người khác, nàng lạnh lùng cứng rắn, khí chất ngạo mạn nhưng lại tinh tế tốt bụng. Tuy vậy nhưng con người nàng lại rất khó thấu hiểu, tâm cơ của nàng hắn nắm không nổi. Mật thám truyền tin về nàng rất ít, ngoài việc con gái út của Diệp Trung ra thì chỉ có vài tin nói nằng lên núi Linh Sơn bái sư học nghệ, hành tẩu giang hồ không lâu liền về Diệp gia thành thân với hắn.
"Diệp Mộng Y..." Hắn vô thức gọi tên nàng, nhìn đôi bàn tay trầy da rướm máu, nhìn gương mặt xinh đẹp nhưng xanh xao ốm yếu. Một nữ nhân tưởng chừng yếu đuối nhưng lại rất kiên cường mạnh mẽ.
Ánh nắng chiếu rọi lên thân ảnh nhỏ, nàng nhíu mày rồi từ từ mở mắt, cơ thể mệt mỏi lười nhác ngồi dậy. Nhìn về hướng chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-cuu-vuong-phi/3017699/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.