Vân Hưởng vừa rồi còn đang khóc thương tâm nay lại xuất hiện trong bóng đêm mờ mịt.
Ngay khi y vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra một giọng nữ quen thuộc cất lên:
[Ngươi tới rồi! ]
Vân Hưởng giật mình nhìn xung quanh, y nhận ra đây chính là giọng nói đã xuất hiện khi y chết.
"Cô là ai? "
Đáp lại Vân Hưởng chỉ là một màn đêm tĩnh lặng. Người phụ nữ không giả thích thêm điều gì khiến y không nhẫn thêm được nữa, liền hỏi tiếp:
"Cô có mục đích gì? Vì sao lại đưa tôi tới đây? "
Như lần trước, người phụ nữ im lặng một lúc mới trả lời:
[Ta là ai không quan trọng, ngươi chỉ cần biết ta là một vị thần có thể thay đổi cuộc đời của ngươi trong tương lai là được. Còn về vì sao ngươi lại ở đây... ta muốn nhờ ngươi giúp ta đưa thế giới này quay trở lại quỹ đạo vốn có ban đầu]
"Nhờ tôi giúp!? "
Vân Hưởng có chút mờ mịt với câu trả lời của người phụ nữ. Không phải cô ta nói cô ta là thần sao? Với quyền hạn của thần không phải đều có thể hô mưa gọi gió sao? Có việc gì khó mà khiến một 'vị thần' phải nhờ vả đến một người thường như y?
Như nhìn thấu tâm tư của Vân Hưởng, người phụ nữ liền giải thích:
[Các vị thần từ khi được sinh ra đã không mang hình dáng cụ thể, họ vì quá chán nản nên đã tạo ra nhiều thế giới song song với nhau, tạo ra các sinh vật khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-hoc-cach-tro-thanh-ca-ca-tot/2984194/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.