-Thật kinh tởm, đúng không?- Tạ Cầm Thanh đứng lên, nhìn xuống nó, chất giọng lạnh lùng không còn là cậu bé khả ái mà nó biết nữa.
-Tớ...- Ly không niết nói gì hơn, trong lòng tự trách bản thân tò mò.
-Sao vậy? Sao không nói gì? Cậu thấy kinh tởm tớ sao? Sợ tớ sao?!- Tạ Cầm Thanh ngồi xuống, đối diện với nó, nắm chặt lấy vai nó, đôi mắt trợn to hỏi dồn dập vào nó.
-Không, không có- Nó lắc đầu
-Nói dối! Cậu đang sợ tớ! Tại sao cậu lại đề nghị về nhà tớ chứ? Tại sao vẫn còn chúng ở đây? Mình đã tiêu huỷ hết chúng rồi mà? Tại sao? Tại sao? Tại sao? Tại sao?- Tạ Cầm Thanh bắt đầu mất khống chế.
-Tớ không nói dối, tớ hiểu cảm giác của cậu mà, xin cậu đừng như vậy!- Nó dỗ, ôm chặt lấy cậu nhưng trong lòng lại hoảng hốt.
-Không! Đồ nói dối!- Tạ Cầm Thanh vùng vẫy, sức lực mạnh mẽ khiến nó không thể không trúng đòn.
[Ly: Hệ thống! Mau mở thêm chút vũ lực cho tôi đi!]
[Hệ Thống: Xin lỗi ký chủ]
[Tâm và Vân: Có chuyện gì vậy?]
[Ly: Tạ Cầm Thanh đang bị mất khống chế]
[Tâm: Sao?]
[Vân: Mất khống chế?]
Tạ Cầm Thanh đột ngột vùng dậy, rút ra con dao không biết từ đâu ra, nhìn nó một cách đáng sợ:
-Ly~ Tớ yêu cậu nhiều lắm!
Nó thấy không ổn liền mau chóng đứng dậy chạy đi, Tạ Cầm Thanh dồn theo. Tốc độ của cậu rất nhanh, mất chốc đuổi gần kịp nó rồi. Cả hai đuổi nhau và tới một ngôi trường bỏ hoang gần đó, nó chạy nhanh nhất, trốn ở trong tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-he-thong-do-den-cung-con-ban-than-choi-dua-the-gioi/1587437/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.