-Được rùi, tao hứa sẽ không kể với ai đâu- Vân cười nói, Tâm liền gật đầu phụ hoạ.
-Hầy, chúng mày về trước đi tao đi đây một tí- Nó nói
-Mày đi đâu thế cho tao ...- Tâm chưa kịp nói hết liền bị Vân bịt miệng rồi kéo đi.
Thấy Vân và Tâm đã đi xa, nó liền quay sang Tạ Cầm Thanh nói:
-Được rồi! Đi thôi không trễ
[Hệ Thống: Ui ui tiến triển nhanh ghê ta]
Cậu gật gật đầu, gương mặt đỏ ửng cúi thật thấp.
Cậu dẫn nó đi, đi rất xa, nó đột nhiên thấy không đúng, lần trước cũng đâu có xa như vậy đâu!
Tới nơi, đó không phải là ngôi nhà khá giả như trong tưởng tượng của nó mà là căn nhà hoang tàn lúc nó mới gặp cậu. Nó ngạc nhiên, đôi chút cảm giác lo sợ.
-Cậu ngồi đó đi, tớ lấy chút gì đó cho cậu, cậu muốn uống nước cam không?- Tạ Cầm Thanh nhẹ nhàng hỏi nó.
-Cũng được đó!- Nó gật gật đầu.
-Vậy cậu chờ tớ một chút nha- Tạ Cầm Thanh vui vẻ nói.
-Được!
Nó nhìn quanh phòng khách, phòng khách nhỏ chỉ có bàn uống nước cùng với 1 cái tivi, rèm cửa bên cạnh rất lớn, nó nghĩ “Có lẽ là cửa kính lớn, sao cậu ấy không kéo rèm nhỉ, làm vậy căn phòng sẽ sáng hơn rất nhiều mà không cần phải dùng đèn điện để tốn thêm tiền điện”. Nó đứng dậy, mở rèm ra, bên ngoài chẳng có gì đặc biệt ngoài cỏ cây rất nhiều, tụ tập nhiều ở 1 góc, ở giữa nơi đó có mọc một bông hoa dại.
-Cậu làm gì vậy?- Tạ Cầm Thanh đã bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-he-thong-do-den-cung-con-ban-than-choi-dua-the-gioi/1587435/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.