Nó cầm chiếc ô che lên đầu cả hai người, nó nhận ra cậu cao lớn hơn nó, nhưng dáng vẻ mảnh mai của cậu khiến những người như vừa nãy bắt nạt. Nó nhìn cậu từ dưới lên trên vài lần, Tạ Cầm Thanh bắt gặp ánh nhìn của nó liền có chút ngượng ngùng. Cậu cũng nhìn nó vài cái, khuôn mặt khả ái, tóc mái ngôi giữa ôm lấy khuôn mặt, phần tóc phía sau được buộc lên kiểu đuôi ngựa màu tóc có chút nhạt trông như màu nâu hơn là màu đen, đôi mắt to tròn, dáng người cao nhưng... ngực thì...
——————— phân cách thời gian ở trạm xá—————
Khi chắc chắn vết thương nhẹ, bôi thuốc vài ngày là khỏi, nó liền ngỏ ý muốn đưa cậu về tận nhà, cậu cũng không thể không gật đầu đồng ý. Trời đã sớm tạnh, mây đen tan đi, để lại bầu trời sau cơn mưa, sáng sủa, mát lạnh làm con người ta cảm thấy thoải mái.
Căn nhà của Tạ Cầm Thanh không lớn nhưng vừa nhìn liền thấy rất khá giả, hai người tạm biệt nhau rồi rời đi.
Về tới nhà, nó ngẫm lại câu nói của Tần Minh, có vẻ cậu là con nuôi tiền học cứ như vậy không lý do chu cấp thì cũng thấy lạ, căn nhà cậu ở rất khá mà, tiền đi học chắc chắn sẽ không cần ai giúp. Trừ phi, cậu được nhận nuôi còn lại thì nó không biết, lúc gặp cậu lần đầu thì cậu cũng rất thảm.
Tối đó, tin nhắn của Lãnh Vương Hàn gửi tới:
- Hàn: Mày ơi
- Ly: Sao?
- Hàn: hì hì
- Ly: cười gì thế, nói nghe xem?
- Hàn: Tao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-he-thong-do-den-cung-con-ban-than-choi-dua-the-gioi/1587428/chuong-56-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.