- Trên mặt mình có dính gì sao? Sao cậu nhìn mình hoài thế?- Bắt gặp ánh mắt của nó mấy lần, Tạ Cầm Thanh quay sang hỏi nó.
-A, à không, không có gì -Nó bất ngờ, lắc lắc đầu.
Phải công nhận vẻ đẹp của cậu gần như chuẩn xác người mẫu lí tưởng trong lòng nó. Tóc để kiểu hai mái dài, đôi mắt đen lấp lánh rất thu hút, đôi môi mỏng hồng hồng vừa trông đã thấy sướng cả mắt. Nó vừa ngắm vừa nghĩ thầm “Nếu mắt xanh dương thì tuyệt vời nhỉ” nó chính là thích combo tóc đen mắt xanh dương.
Cậu thấy nó đứng hình, trầm tư 1 chút rồi nói với nó:
-Có phải 2 ta đã gặp nhau rồi hay không?-Giọng của cậu rất dễ nghe, nó thích thú liền muốn kết bạn.
Nó nhìn kĩ cậu một chút liền phát hiện cậu có nét giống cậu bé hồi trước nó gặp trong lúc lạc đường, nó hào hứng nghĩ: “ Nhân duyên, nhân duyên, ha ha, để xem nào, tên của cậu ấy là Tạ Cầm Thanh nhỉ, nãy điểm danh liền thấy quen”
-Đúng rồi đó, hồi bé tớ có leo vào nhà của cậu bọn mình có gặp nhau rồi- Nó nói, trên khoé miệng kéo lên một ý cười.
“Đi một vòng ngẫu nhiên vẫn gặp được em, nếu đã là duyên trời định anh sẽ không để em thoát đâu” mỗ nam nào đó nghĩ.
-Tên cậu lạ nhỉ, có ý nghĩa gì phải không? -Nó vu vơ hỏi.
-Đúng vậy, Tạ Cầm Thanh, Cầm trong dương cầm, Thanh trong âm thanh, âm thanh của tiếng dương cầm- Cậu cười tươi, giải thích cho nó nghe, nụ cười của cậu khiến nó thấy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-he-thong-do-den-cung-con-ban-than-choi-dua-the-gioi/1587425/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.