Hệ thống nào đó đang hối hận, nó dở mặt đang đánh ra trêu đùa cô:
- Em yêu ới ơi~
Cô giật giật khoé mắt, nó vẫn nhây:
- Em iu ơi~
- Phắn lẹ hộ tao, tao còn ngủ
Mặt nó sị ra, kể tội:
- ngủ để khuya dậy xem phim chứ gì
- Biết thế còn hỏi làm chi?
Nó phồng má, giận dỗi ôm lấy cậu và rời khỏi nhà Lục Tâm, nhảy qua rào lớn, trở về ký túc xá trường nó. Cả thân đầy bùn đất bước vào phòng, nó nhìn quanh, có hai người nữa nhưng họ chẳng thèm để í đến nó, nó hài lòng ném cậu vào trong phòng tắm bản thân mình thì đi tìm quần áo cho cậu. Nó ném cho cậu một cái áo sơ mi mặc tạm, nó tắm qua rồi mua quần áo cho cậu.
Nó trở về thấy cậu nằm co ro trong tắm chăn của nó, nó lại gần, lật cậu lên thấy mặt cậu có thêm nhiều vết thương, hai kẻ cùng phòng khinh bỉ nói:
- loại hạ đẳng vậy mà cậu còn đem về đây được, bẩn mắt
- Thấy bẩn hả?-nó hỏi
- Đương nhiên, loại như nó không bẩn mới lạ
- ừ ha, bẩn thật, tiểu Hoa, chúng ta đi,vừa tắm xong lại bị bẩn rồi- nó xoa nhẹ vào vết thương của cậu
Người vừa nói liền đỏ mặt, khó chịu không nói được nửa lời. Nó định mặc cho cậu bộ quần áo vừa cỡ thì cậu lặc đầu, ôm chặt lấy thân thể của mình:
- Mai em sẽ mặc
- Ùm
Nó ôm cậu về căn biệt thự của mình, căn biệt thự to lớn có người hầu, quản gia, đầu bếp, kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-he-thong-do-den-cung-con-ban-than-choi-dua-the-gioi/1587389/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.