Đã sớm biết là quyền thế của Lê Hữu Quân ở trong triều rất lớn, nhưng không ngờ rằng lại có thể điều động tới nhiều quan viên như vậy. Phải biết rằng Hoàng Thượng cầm quyền nắm giữ rất chặt quyền lợi trong tay, không phân chia cho người khác dù chỉ một chút. Lê Hữu Quân có thể có uy tín như vậy cực kỳ không dễ dàng.
“Các ngươi... Các ngươi... Quả thực ngu không ai bằng!”
Cảnh vương phẫn nộ dậm hai chân.
Toàn bộ sự việc đều được tiến hành theo kế hoạch, không có một chút sai lầm nào. Nhưng bọn hắn không thể nào ngờ rằng dù có sắp đặt âm mưu thâm độc như thế, nhưng vẫn không đả động được địa vị của Lê Hữu Quân trong lòng quần thần.
Lòng người, không phải một sớm một chiều là có thể lợi dụng.
Tay Nhâm Vương nắm chặt thành quyền. Sắp đặt âm mưu này, theo ý bọn họ, chính là muốn lợi dụng đám đại thần kia đối phó với Lê Hữu Quân.
Lê Hữu Quân mất đi quyền lợi rồi thì còn ai có thể đủ tài đủ sức đối địch với lão? Nhưng lão tuyệt đối không nghĩ tới địa vị Lê Hữu Quân lại cao như thế.
Còn có Thái Hoà đế nữa, đến chết rồi vẫn còn giúp Lê Hữu Quân một tay, nâng cao địa vị của hắn lên thêm một bậc cao, cao đến khó làm cho người ta có thể dao động.
Nắm chắc mười phần mười bỗng chốc giảm đi mất một nửa.
Nhâm Vương hắng giọng, giả bộ vẻ bi thống, nói với nửa quan viên còn lại.
“Cũng chỉ có các ngươi mới hiểu rõ đạo lý, nhìn thấu đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965699/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.