Hà Lưu Ngọc đi xuống xem qua nhà bếp một chút, cũng không vội quay lại mà âm thầm đi tới viện tử ở bên cạnh đó.
Bên trong, một hắc y nhân đang đứng ở đó chờ sẵn, thấy Hà Lưu Ngọc tới ánh mắt hơi lóe lên, giọng trầm khàn không cảm xúc.
"Ngươi đã quyết định rồi?"
Hà Lưu Ngọc gật đầu.
"Ta đồng ý cùng ngươi hợp tác..."
"Tốt... Chỉ cần ngươi làm theo lời ta, vậy vị trí Vinh Vương phi nhất định sẽ là của ngươi..."
"Được..."
Hán tử lấy ra một lọ thuốc nhỏ, nói.
"Ngươi tìm cơ hội cho đứa trẻ kia uống thứ này vào, chuyện sau đó ta khắc có sắp xếp..."
Hà Lưu Ngọc nhìn lọ thuốc, trong mắt hơi chần chừ, cuối cùng vẫn là nhận lấy. Người nọ thấy nàng ta nhận thuốc, trong mắt hiện lên ý cười, xoay người dùng khinh công nhảy lên, rời đi.
Hà Lưu Ngọc hít vào một hơi, điều chỉnh lại tâm trạng thấp thỏm của mình, trở về bữa tiệc.
Lúc trở lại, nàng ta gặp nhũ mẫu đang bế tiểu tử Lê Trường Hải đi tới. Hà Lưu Ngọc bộ dáng quan tâm, hỏi.
"Tiệc chính sắp bắt đầu, ngươi còn mang tiểu thiếu gia đi đâu?"
Nhũ mẫu cười nói.
"Ngọc trắc phi... Tiểu thiếu gia tè dầm, nô tỳ mang người đi thay đồ..."
"A... Hài tử này thật là, y phục đẹp như vậy sao lại làm bẩn rồi..."
Hà Lưu Ngọc giọng điệu cưng chiều mà mắng yêu một câu. Nhũ mẫu thấy nàng thích trẻ nhỏ như vậy cũng cười, nói.
"Nô tỳ xin phép đưa tiểu thiếu gia đi thay đồ trước ạ..."
"Được... Ngươi đi đi..."
Nhũ mẫu ôm người rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965659/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.