Hà Thanh Nhân trong lòng hoảng loạn, đưa ánh mắt cầu cứu nhìn xung quanh một vòng, nhưng lúc này, nào có ai dám vì nàng ta mà lên tiếng.
Hà Thanh Nhân tâm lạnh, cắn răng, ánh mắt mang đầy tơ máu và không cam lòng nhìn Hà Bảo Ngân một cái.
"Bảo Ngân muội muội, ta vì muội mà che chở, tại sao muội không nói giúp ta chứ..."
"Hả???"
Hà Bảo Ngân thật sự muốn bổ não của nữ tử trước mặt này ra, xem trong đó rốt cuộc là có chứa cái thứ gì? Đến giờ phút này rồi, vẫn không chịu tử bỏ ý định kéo nàng xuống nước.
Hà Thanh Nhân nắm chặt tay, nói.
"Muội ngày ấy, sau khi phá được vụ án bắt cóc trẻ nhỏ trở về, chẳng phải vẫn luôn một mực qua lại với Thanh Phong Các Chủ hay sao? Trong phòng muội còn có cả đồ hắn tặng..."
Nàng ta hơi dừng lại, nhìn sang Lê Hữu Quân, nói tiếp.
"Vương gia... Bảo Ngân cùng Thanh Phong Các chủ đã có gian tình từ lâu. Tất cả các cửa hàng, chi nhánh của Bảo Giám Các, nàng đều có thể tùy tiện đi vào, đồ chỉ cần thích là có thể lấy, người trong Bảo Giám Các thấy nàng đều coi như chủ nhân mà cung kính..."
Hà Bảo Ngân liếc mắt nhìn Lê Hữu Quân một cái, trong lòng thật muốn cười to quá đi.
Lê Hữu Quân ở eo nàng ngắt nhẹ một cái, trên mặt là biểu cảm tự tiếu phi tiếu, nói.
"Phu nhân, nàng thật là được người ta yêu thích... Lần sau ra ngoài nhớ dẫn ta theo, chúng ta đi ăn chùa, tiết kiệm một chút rất tốt..."
Tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965654/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.