Lê Hưng Vinh nghe Hà Lưu Ngọc mất kiểm soát nói ra sự tình, lông mày nhíu chặt, hận không thể đánh ngất nàng đi lúc này.
Tất cả mọi người đều không thể tin nổi nhìn Hà Lưu Ngọc.
"Nàng ta đang nói cái gì vậy?"
"Nàng ta điên rồi hay sao?"
Hà Kính Triển chân tay luống cuống, nóng nảy, cũng chẳng quản nổi đây là nơi nào, hắn vội vã xông lên.
"Bốp..."
Một bạt tai này Hà Kính Triển xem như dùng hết sức lực, đánh xuống. Khuôn mặt trắng nõn của Hà Lưu Ngọc nhanh chóng xuất hiện năm bàn tay.
"Hà Lưu Ngọc... Ngươi đang phát điên cái gì?"
Thái Hòa Đế nhìn một màn trước mắt, không hài lòng, lạnh giọng.
"Các ngươi đang làm cái gì?"
Uy nghiêm của thánh thượng ai dám trêu vào, toàn trường trong một giây đều im lặng lại như tờ.
Hà Bảo Ngân lúc này vành mắt đỏ hoe, ấp úng nói.
"Lưu Ngọc tỷ, muội không biết là tỷ muốn dùng khổ nhục kế hại muội, nếu muội biết muội đã nhắc nhở tỷ rồi...Muội hoàn toàn không có biết mà..."
Bên ngoài nhu nhược là vậy, trong lòng Hà Bảo Ngân thì lại âm thầm nhủ, mình diễn thật giỏi quá đi...
Lê Hữu Quân liếc Hà Bảo Ngân một cái, khóe môi hơi cong, ánh mắt tràn đầy cưng chiều, nữ nhân này thật là hư hỏng, nhưng mà hắn thích.
Hà Lưu Ngọc lúc này lại cố tình như phát điên, hoàn toàn không suy nghĩ được gì, phẫn hận vùng lên, hét to.
"Ngươi quá độc ác, là ngươi muốn hại hài tử của ta... Là ngươi... Là ngươi..."
Thái Hòa đế xoa trán, xua tay.
"Mang nàng ta xuống..."
Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965633/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.