Phủ Vinh Vương.
Trong đêm tối từ cửa sau của phủ được mở ra, ba bốn người thân mặc đồ đen, che kín mít đi vào trong.
Lê Hưng Vinh ở trong thư phòng lo lắng đi đi, lại lại đến mấy chục vòng.
"Vương gia..."
Người dẫn đầu là một hắn tử lên tiếng. Lê Hưng Vinh gật đầu với bọn họ.
"Ngồi đi...Chuyện bên kia đã sắp xếp xong tất cả rồi chứ?"
Hán tử cất giọng khàn khàn trả lời.
"Đã sắp xếp xong hết thảy..."
Lê Hưng Vinh hài lòng, thở nhẹ một hơi, hài lòng cười sảng khoái.
"Haha... Tốt lắm, tốt lắm..."
Một người trung niên chắp tay, có chút do dự lên tiếng.
"Vương gia, liệu chúng ta làm như vậy, có quá mạo hiểm hay không. Bên phía Bắc Yến chúng ta còn chưa chắc đã thành công..."
Hán tử dẫn đầu cười lên mấy tiếng, nói.
"Lão Hồ, ngươi đừng có suốt ngày lo đông, sợ tây như vậy. Bên phía Bắc Yến chúng ta còn có người, chuyện này không phải lo nhiều."
Lê Hưng Vinh xoay xoay ly trà, gật đầu.
"Đúng vậy, chuyện bây giờ cấp thiết phải bàn chính là đối sách tiếp sau khi việc thành mới quan trọng..."
……………………………………….
Lê Hữu Quân vừa tan buổi trầu sáng, đang muốn trở về, khi đi qua hậu hoa viên, một nữ tử mặc y phục màu hồng phấn chặn trước mặt hắn.
"Khánh Vương điện hạ..."
Ngô Vũ Đồng cười duyên một tiếng, dáng vẻ nũng nịu, lắc lắc vòng eo nhỏ, đôi mắt lúng liếng nhìn Lê Hữu Quân không chớp.
"Ngũ công chúa..."
Lê Hữu Quân cố nén cảm giác khó chịu xuống, đúng mực chào lại một câu.
Chào xong liền muốn nâng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965583/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.