Lão phu nhân sau khi chuyện của Hạ Mộng xảy ra, tức giận công tâm, ốm một trận nên người của Định An Hầu Phủ đành phải lưu lại Linh An Phật Tự thêm mấy ngày.
Đặng Mỹ Hạnh không thể cùng họ lưu lại, đi xuống núi trước, Võ Yến Nhi vô cùng lưu luyến, không muốn rời Hà Bảo Ngân.
"Bảo Ngân, khi nào ngươi trở về, nhớ phải tới tìm ta đó..."
Hà Bảo Ngân bị nàng lôi kéo, cũng nhức đầu không thôi, son sắt mà hứa hẹn.
"Được, được... Ta trở về liền tới tìm ngươi ngay..."
Đặng Mỹ Hạnh thật sự nhìn không nổi, cái dáng vẻ bịn rịn khó rời của nữ nhi nhà mình nữa, đi tới kéo nàng.
"Đi thôi nào, cũng không phải không còn gặp lại nữa, con ủy mị cái gì..."
Trách nữ nhi một chút, nàng lại nhìn sang Lý Thu Huyền thân thiết dặn dò.
"Khi nào trở về, muội nhất định phải đưa Bảo Ngân tới phủ ta làm khách đó..."
Lý Thu Huyền gật đầu, đáp ứng.
"Được..."
Sau khi tiễn hai người Đặng Mỹ Hạnh cùng Võ Yến Nhi đi, Hà Bảo Ngân đang muốn tìm cơ hội chuồn đi, chân vừa bước đã bị Lý Thu Huyền lôi lại.
"Nha đầu thối, con lại định đi đâu? Hôm nay bên chính điện có cầu kinh, con cùng ta đi qua bên đó."
Hà Bảo Ngân sắc mặt nhăn nhó, nhìn mẫu thân đại nhân nhà mình, bắt đầu giở tuyệt chiêu làm nũng.
"Mẫu thân..."
Nàng ôm lấy cánh tay của Lý Thu Huyền lắc qua lắc lại. Lý Thu Huyền bị nàng lắc cũng phiền.
"Dừng... Con xem từ hôm tới đây đến giờ, con đã nghe được bao nhiêu lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965581/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.