Hà Trí Quang nhận được tin, vội vàng chạy tới. Nhưng khi hắn đến nơi, Hà Bảo Ngân đã được Lê Hữu Quân hộ tống, trở về Định An Hầu phủ rồi. Tàn cuộc, cũng được hắn cho người thu dọn sạch sẽ.
Hà Trí Quang thúc ngựa quay đầu, chạy trở về Định An Hầu phủ.
Lý Thu Huyền nghe nói, Hà Bảo Ngân trên đường về nhà, gặp phải thích khách, sợ tới mức hồn phi phách tán. Thấy toàn thân nữ nhi đều là máu xuống xe ngựa, ngay cả hai chân cũng mềm nhũn.
"Nữ nhi của ta… Máu... Máu ở đâu nhiều thế này..."
Hà Bảo Ngân trải qua kinh sợ, nhìn thấy mẫu thân, ủy khuất giải phóng, nước mắt tràn ra, tuôn như mưa...
"Mẫu thân..."
Thấy nàng như vậy, Lý Thu Huyền càng lo lắng.
"Bị thương ở đâu, nói cho mẫu thân... Mẫu thân ở đây..."
Lê Hữu Quân đỡ Hà Bảo Ngân, thấy Lý Thu Huyền lo lắng như vậy, nói với nàng.
"Ngũ tiểu thư không có bị thương, máu trên người nàng đều là của thị nữ bên người, phu nhân không cần quá lo lắng."
Biết rõ rõ nữ nhi không bị thương, máu trên người nàng đều là của Dương Nhung, lúc này mới yên lòng.
Mọi người dùng võng mềm đem Dương Nhung về Cảnh Nguyên viện, Đường Y đã sớm chờ ở nơi đó. Bôi thuốc chữa thương lên cho Dương Nhung, cùng Đường Yên băng bó miệng vết thương.
Hà Bảo Ngân ở bên cạnh, lo lắng, hỏi.
“Dương Nhung tỷ, không sao chứ?”
Đường Yên thấy nàng lo lắng đến xiêm y cũng không thay, ở một bên đứng ngồi không yên, xoắn xuýt, nói.
“May mà vết thương không nhiễm độc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/965575/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.