Quả nho trên búi tóc của nữ tử quá nhỏ, tất cả những người ở bên ngoài đều nhịn không được lên tiếng kinh hô, đổ mồ hôi thay những nữ tử làm bia sống này.
Sợ hãi của con người, đại đa số đến từ chính sự không xác định đối với thứ không biết. Quả nho này quá nhỏ, mấy nữ tử Hoa Quốc càng lúc càng mất bình tĩnh, chân tay đã bắt đầu lạnh toát, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, đâu có còn sự bình tĩnh như hai lần bắn trước nữa.
Bên phía nam nhân, để bắn rơi quả nho nhỏ bọn họ được đổi sang một cái cung nhỏ, một ngân tiễn rất mảnh,
"Tùng... tùng..."
Một hồi trống vang lên, mấy nam nhân đồng thời thúc ngựa, giương cung.
"Ụp..."
Hà Lưu Ngọc ở thời điểm nhìn thấy Lê Hưng Vinh kéo cung tên, đã trực tiếp ngất xỉu, ngã xuống mặt đất. Lê Hưng Vinh bắn trượt, mày kiếm nhíu chặt, có chút bất mãn nắm chặt cây cung.
Bên cạnh Ngũ hoàng tử, nhị hoàng tử của Hoa Quốc cùng hai vị tướng quân của bọn họ cũng đã giương cung phóng tên.
"Sưu... Sưu..."
"Á..."
"Không..."
"Đừng..."
"Ụp..."
Ở thời điểm ngân tiễn xé gió lao về phía trước, bốn nữ tử của Hoa Quốc những tưởng tinh thần sắt thép, cuối cùng cũng không thể đứng vững, đồng loạt ngã xuống đất.
Lê Hữu Quân nhìn một màn này, ánh mắt không tự chủ dâng lên một tia lo lắng nhìn về phía Hà Bảo Ngân. Nhưng ở tình thế trước mắt hắn chỉ có thể cầm cung tiễn, thúc ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-giac-mong-ngan-nam/2890937/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.