thư! Chúng ta nên đi đâu đây?" 
"Ta cũng không biết, cứ đi thôi..." 
"Tiểu thư người có mệt không? phía trước dường như có quán trà, chúng ta đến đó ngồi nghỉ một lúc rồi hẳn đi tiếp" 
"Được" 
Hai người chủ tớ cùng nhau tấp vào một trà lầu nhỏ gần đó, bên trong bài trí khá đơn sơ cũng không có quá nhiều khách nhân, Tiểu Thúy chọn một góc yên tĩnh và gọi một bình trà cùng vài cái màn thầu để lớt dạ, từ sáng sớm đến giờ chủ tớ họ vẫn chưa có gì bỏ bụng 
"Tiểu thư người ăn đi" 
"Muội cũng ăn đi" 
Tiểu Thúy lấy một cái bánh bao đưa đến miệng cắn một ngụm lớn, miệng nhai ngồm ngàm, dường như là đang rất đói. Yên Vân khẽ lắc đầu mỉm cười, thuận tay rót một chung trà đưa đến trước mặt của Tiểu Thúy 
"Muội ăn chậm thôi kẻo nghẹn" 
"Nga... Đa tạ tiểu thư" 
"Ê... Tại sao hai người lại ở đây?" 
Yên Vân cùng Tiểu Thúy ngấn đầu lên thì nhìn thấy người ở trước mắt không ai khác chính là Nam Cung Tử Yên 
"Tử Yên tỷ! Không phải tỷ đã lên đường trở về nhà rồi hay sao? Sao giờ lại xuất hiện ở nơi đây?" 
"Ta vốn đang trên đường trở về phủ thì vô tình phát hiện ra lệnh bài trên người không thấy đâu cả, ta định sẽ trở lại chổ của muội xem có đánh rơi ở nơi đó hay không?" 
Yên Vân cùng Tiểu Thúy đồng thanh ngơ ngác 
"Lệnh bài sao?" 
Nam Cung Tử Yên phát hiện ra chính mình đã lỡ liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3740229/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.