Nhan Lạc Tuyết xoa cầm đánh giá ngủ quan của Triệu Tử Duệ
[ Có hơi thấp bé hơn những huynh đệ trong sơn trại thật, nhưng bù lại cũng có chút anh tuấn lại còn trắng trẻo nữa, hay cứ mang hắn về trước xem tỷ tỷ có thích hay không ]
Nhan Lạc Tuyết nuốt nước bọt vội lên tiếng ngăn không cho Triệu Tử Duệ rời đi
" Khoan đã... "
Lồng ngực trái của Triệu Tử Duệ đột nhiên giật thót, trên trán toát đầy mồ hôi lạnh, Triệu Tử Duệ mím môi từ từ xoay người lại
" Không biết nữ hiệp còn có điều gì muốn dặn dò tại hạ...? "
Nhan Lạc Tuyết khóe miệng khẽ câu lên
" Bắt hắn lại kể cả phu xe cũng không được đi "
Triệu Tử Duệ hốt hoảng mắt mở to đứng im bất động
[ Dù có đánh giỏi đến mức nào thì một cũng không thể địch lại số đông như vậy nga...]
" Trại chủ! không phải ngày thường chỉ lấy của không giữ người hay sao? "
Nhan Lạc Tuyết cau mày vung tay lên chưa kịp đánh Tăng A Ngưu thì hắn đã vội ôm đầu né tránh
" Hừ... Còn dám hỏi nhiều nữa thì đừng có trách ta, mau kêu huynh đệ áp giải hai tên này trở về sơn trại "
Tăng A Ngưu mếu máu vội gật đầu
Triệu Tử Duệ từ đầu đến cuối đều không có phản kháng, bởi vì Triệu Tử Duệ thừa biết có phản kháng cũng vô ích, chi bằng cứ thuận theo bọn chúng sau đó lại tùy cơ ứng biến
" Trại chủ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3727888/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.