Triệu Tử Duệ lặng lẽ đứng nhìn Liễu Như Yên 
[ Hôm nay tại sao cô ta lại không đến chổ của Triệu Tử Kiệt? Đứng ở đây không cảm thấy lạnh hay sao? ] 
Triệu Tử Duệ nhẹ nhàng lui bước vào trong một lúc sau trở ra mang theo trên tay là một chiếc áo choàng 
Triệu Tử Duệ nhẹ nhàng khoác lên người Liễu Như Yên 
" Đa tạ tướng công! " 
Nàng ta cũng không có bất ngờ bởi vì ngay từ lúc cửa mở ra nàng đã phát hiện Triệu Tử Duệ đã đứng ở đó rất lâu rồi 
Triệu Tử Duệ cười ngơ ngác không ngừng nói 
" Nương tử lạnh! Nương tử lạnh " 
Liễu Như Yên khẽ mỉm cười nắm tay Triệu Tử Duệ trở vào phòng 
" Tướng công! Nếu một ngày chàng phát hiện ra thiếp lừa dối chàng vậy thì chàng có hận thiếp hay không " 
Triệu Tử Duệ hơi khựng lại sau đó khẽ lắc đầu 
" Tử Duệ sẽ không nga... " 
Liễu Như Yên thở dài khẽ mỉm cười 
" Tướng công! Đêm đã khuya chàng nên cũng nghỉ ngơi sớm như vậy mới ngoan" 
Triệu Tử Duệ liền nhắm mắt giả vờ ngoan ngoãn 
Liễu Như Yên lẳng lặng ngồi bên cạnh Triệu Tử Duệ cho đến khi cảm thấy hơi thở của Triệu Tử Duệ đã đều đặn nàng mới trở về giường của mình 
Mỹ Nhân Lâu 
Yên Vân một mình ngồi bên cửa sổ, nàng đang nhớ đến người đó, người đã có được lần đầu của nàng 
[ Đến khi nào thì chàng mới trở lại tìm ta đây ] 
" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3727881/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.