Liễu Như Yên nhanh chân bước vào trong đưa mắt quan sát khắp cả căn phòng thì chỉ nhìn thấy một mình Yên Vân ngồi bắt chéo chân lắc lư chung rựu trên tay
Liễu Như Yên ánh mắt sắc bén nhìn thẳng Yên Vân
" Người đâu ? "
Yên Vân khẽ câu lên nụ cười tà mị
" Mỗi ngày người ra ra vào vào Mỹ Nhân Lâu này đếm đến không xuể, không biết vị mà cô nương đang nói đến là người phương nào tên họ là gì ? "
Liễu Như Yên đưa mắt khẽ lườm Yên Vân
" Hừ ! Nực cười ! Cô đừng ở đó mà giở trò với ta? Khôn hồn thì nên giao chàng ấy ra đây "
Yên Vân mỉm cười chống cầm thách thức Liễu Như Yên
" Vậy... thì mời cô nương tự lục soát "
Liễu Như Yên lục tung tất cả mọi ngóc ngách trong phòng mà vẫn không tìm thấy Triệu Tử Duệ đâu cả
Nàng ta cau mày đưa mắt khẽ lườm hai tên gia đinh
Hai tên gia đinh sợ hãi cúi mặt xuống
Yên Vân khóe miệng khẽ câu lên nàng đứng dậy lướt qua Liễu Như Yên
" Cô nương đã tìm thấy được người của mình hay chưa ? "
Liễu Như Yên tức giận không nói lời nào liền quay người bỏ đi
Yên Vân nhìn theo cho đến khi thấy Liễu Như Yên đã ra khỏi Mỹ Nhân Lâu thì nàng mới đóng kín cửa phòng lại thở phào nhẹ nhỏm
" Cô nương ấy đã đi rồi "
Triệu Tử Duệ bên ngoài cửa sổ hì hục cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-gia-ngoc-thu-tan-nuong/3727879/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.