Đầu tháng tư, những hộ nông dân ở Tây Tử thôn chuẩn bị bắt tay vào thu hoạch lúa. Năm trước không có tuyết rơi nên đầu năm người ta đã gieo mạ từ rất sớm, bởi vậy,hiện tại tuy mới đầu tháng tư nhưng hầu như lúa ngoài đồng ở Tây Tử thôn đều đã chín vàng.
Buổi trưa, Tử Tình ngồi ngây ngốc tránh nắng dưới gốc cây xoài trong vườn, lưng tựa vào thân cây, hai chân duỗi thẳng ngoe ngoẩy. Hai tháng trước, sau khi cứu Hạo Uy xong, dưới ánh mắt tò mò ngạc nhiên của mọi người, Tử Tình đã lấy cái danh hiệu Ngạo tiên sinh ra dặn dò mọi người không được tiết lộ chuyện nàng cứu người ra ngoài, nếu không thì sẽ đắc tội với ông.
Tử Tình nhớ khi đó nàng vừa nói xong, lão đại phu còn chưa kịp gật đầu phản ứng thì cái tên Hạo Uy kia cà lơ phất phơ bổ sung thêm một câu. Hắn nói:
“Nếu các ngươi thích thì cứ nói, cũng không cần sợ bị đắc tội với Ngạo tiên sinh đâu. Bởi vì trong giang hồ ta có rất nhiều kẻ thù, nếu như để cho bọn chúng biết ta đã từng ở nhà các ngươi, được các ngươi cứu trị, chắc chắn bọn chúng sẽ tìm đến, và các ngươi sẽ được đưa đến thế giới bên kia. Lúc đó còn sợ đắc tội hay không đắc tội làm gì nữa.”
Hạo Uy hắn nói xong thì cười thản nhiên như không có chuyện gì, hắn còn nhìn nhìn nàng nháy mắt nữa chứ. Nàng lúc đó run rẩy muốn quỳ lại hắn, hắn… quả nhiên đủ đen, đủ phúc hắc. Nàng xem ra còn kém hắn nhiều lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-dien-vien-co-tu-tinh/1595268/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.