Hộ Võ một đường thẳng đến cổng thành Cửu Thủy, lúc này cổng thành đã muốn lung lai sắp sửa bị đổ vỡ. Trước cổng không ích người gào khóc mà không chịu chạy đi. Hộ Võ khó hiểu cho ngựa chạy đến gần Hộ Vấn.
“Vấn, có chuyện gì vậy?”
Hộ Vấn gương mặt thật khó xem, hắn cắn răng nói.
“Những người dân này có người thân bị kẹt lại bên trong thành, nên bọ họ không chịu chạy đi vì muốn chờ người thân trở ra”
Hộ Võ trầm mặt, nhất chân đạp mạnh vào yên ngựa, Hộ Võ lộn người một cái đã ngồi trên bức tường lung lai kia rồi. Nheo mắt nhìn vào trong thành. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thấy đã làm hắn sợ hết hồn. Bên trong, mặt dù nước không dâng cao tận nóc nhà, nhưng lại chảy xiết dữ dội, từng đợt sóng đánh mạnh vào tường thành. Ở bên trong gió cuốn rất mạnh, có thể nhìn thấy được vòng gió xoáy đang di chuyển khắp thành. Mái nhà dù chắc chắn cách mấy cũng không thoát khỏi số phận bị thổi bay. Cây cối, nhà cửa… Từng cái một bị dòng nước cuốn và gió thổi đẩy về một hướng, ở đó có thể loáng thoáng nhìn thấy thi thể con người.
Quan sát một vòng, Hộ Võ trầm mặt lộn người nhảy xuống đất. Cảnh tượng ở trong thành quả là thê lương, quả là khủng khiếp.
“Bên trong hiện tại ta xem rất nguy hiểm. Khinh công của ta có giới hạn, xem ra không thể đi vào cứu người rồi.”
Hộ Vấn cũng gật đầu, hắn lúc nảy đã nhìn qua, bên trong thành quả nhiên không thể đi vào. Hắn vẫn không quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-dien-vien-co-tu-tinh/1595257/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.