Một hồi sau, Tử Dục từ bên ngoài chạy vào, trên mặt là thần sắt lo lắng. Thì ra trong thôn có một người tên Lôi Đà, vì trong nhà có người bệnh, nhà lại không có tiền. Bởi vậy người tên là Lôi Đà không quan tâm tuyết đang rơi cứ như vậy trùm áo tơi vào đi lên rừng chặt củi mang lên trấn bán để có tiền xem bệnh cho người thân. Nhưng Lôi Đà đi từ sáng sớm hôm qua tới hiện tại vẫn chưa thấy về. Người trong nhà sốt ruột vội đi tìm Lý Chính nhờ giúp đỡ. Lý Chính vì vậy mới phát động nam nhân trong thôn cùng nhau lên rừng tìm người.
Cố Tam nghe Tử Dục nói thì nhanh buôn chén cơm vội vàng tuột xuống khỏi bàn ăn chuẩn bị cùng mọi người đi tìm người.
Tô thị cũng vội chạy theo lấy áo tơi và áo ấm cho Cố Tam mặt vào. Tử Dục thì vào nhà kho lấy một cây đuốc và một cái đèn treo đem ra đổ đầy dầu vào sau đó lấy cây mồi lữa bỏ vào túi cho Cố Tam.
“Chàng đi cẩn thận, đường trơn trợt rất nguy hiểm, chàng nhớ đừng để bị tách ra với mọi người.” Tô thị lo lắng dặn dò Cố Tam.
Cố Tam gật đầu cười, lén nắm tay Tô thị trấn an nàng. Cố Tam thấy đã chuẩn bị xong thì vội đi ra ngoài. Lúc này bỗng nghe tiếng gọi lại của Tử Tình.
“Cha, cha mang theo cái này”
Cố Tam nhận lấy túi vải từ tay Tử Tình có chút khó hiểu “Đây là cái gì?”
“Cha, đây là một ích đồ dùng đễ trị thương và mấy cái túi ấm. Cha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-dien-vien-co-tu-tinh/1595242/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.