Chương trước
Chương sau
Mộ Dung Triết Triết ngồi bệt xuống đất, xác nhận mấy lần là trùng yêu không còn mới đứng lên, dùng Cửu Linh Hồ Lô nhốt hết số trùng yêu vừa phong ấn kia lại, sau đó trở ra Huyền Lâm, trở về Dung Binh Cấp.

[Hệ thống]: Này, lần sau nên nhận nhiệm vụ khác khó hơn một chút đi.

Mộ Dung Triết Triết mệt mỏi than: “Như thế này vẫn chưa đủ khó, tôi nói, hệ thống gia gia ngươi cũng quá khó khăn rồi, miễn sau trong một tuần tôi hoàn thành đủ mười bốn nhiệm vụ thì thôi chứ.”

[Hệ thống]: Tùy cô, nhưng mà tôi cũng nên nhắc nhở cô một chút, chỉ cần cô hoàn thành một nhiệm vụ tôi giao ra, nhưng thứ cô nhận lại nhiều hơn gấp nhiều lần.

Hai mắt Mộ Dung Triết Triết lên: “Thứ tôi nhận lại là cái gì a? Vàng sao? Vàng thỏi, vàng nguyên chất, vàng nén, thoi vàng, hay trang sức vàng, hoặc tiển vàng sao?”

[Hệ thống]: Trong mắt cô, chẳng lẽ chỉ có mỗi vàng hay sao? Hệ thống ta có vàng dẻo này lấy không?

Hệ thống lạnh lẽo nói, khẽ ‘hừ’ một cái.

Mộ Dung Triết Triết không hiểu, liền nhanh miệng hỏi lại hệ thống: “Vàng dẻo, là loại vàng mới hay sao? Sao tôi chưa từng nghe nói tới trước đây nhỉ? Này đừng bảo tôi ở hiện đại lại có thêm một loại vàng mới nhé, tôi muốn có loại vàng đó ngay!”

[Hệ thống]: Ngước lên!

Mộ Dung Triết Triết khó hiểu, lòng dâng lên cảm giác kỳ, lời nói đó có ý gì? Dù kỳ quặc, nhưng Mộ Dung Triết Triết vẫn ngước đầu lên, hương bầu trời trưa nắng gắt gao mà nhìn đến chảy mồ hôi: “Có cái gì đâu?”

Trên trời một bầy chim quái dị màu đen bay ngang qua, thoáng chừng lạ quạ, nhưng lại không phải, Mộ Dung Triết Triết vẫn ngẩng đầu, nhìn đàn chim đó bay qua.

Rất nhanh, trên mặt Mộ Dung Triết Triết dính cả bãi phân chim nhỏ, màu vàng, đều tại con chim đen kia ăn quá nhiều, đang bay theo đàn bỗng khựng lại một chút, sau đó thì thả phân xuống mặt Mộ Dung Triết Triết. Mộ Dung Triết Triết hô to, vẻ mặt giận dữ: “Con mẹ nó, đùa bà à? Lũ chim chúng bây ta đem thịt hết, xuống đây cho bà!!!!!”, Sau đó người bên đường khúc khích bàn tán, Mộ Dung Triết Triết khó chịu la hét um sùm, kể cả khách ngang qua cũng bị dọa sợ, cái đó có tính là có tật giật mình hay không đây?

[Hệ thống]: Vàng dẻo đấy, thích không? Hay để ta cho cô thêm vài cục vàng dẻo như vậy nữa.
“Không cần!!!”, Mộ Dung Triết Triết vô cùng tức giận, vội lấy khăn nhúng vào lu nước gần đó rồi lau mặt, sau đó chùi lại bằng khăn sạch mấy lần, gân xanh đều nổi cả lên rồi.

Hệ thống cười điên dại, âm thanh đó thật là thần thánh, phải, thần thánh đến chói cả tai, đau cả màng nhĩ, Mộ Dung Triết Triết giậm chân giận dữ đi tới Dung Binh cấp.

Nhiệm vụ hoàn thành, Cố Hinh đưa cho Mộ Dung Triết Triết đan dược, vội cất vào, Mộ Dung Triết Triết mau chóng tìm nhiệm vụ mới, bằng không thời gian sẽ không kịp, như vậy thì bản thân mình sẽ phải nhục nhã quỳ xuống cuầ xin, lại còn là quỳ xuống chân nữ nhân nữa chứ!

Trưa hôm đó kết thúc như vậy đấy, nắng gay gắt chiếu xuống, quả thực nắng rất gắt gao, khiến người đang tức giận cũng hóa thành khủng long a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.