“Nói đi.” Khương Phụ Ly đáp ngắn gọn.
“Trời đất,” người kia nhớ lại gì đó vui vẻ, cười rộ lên, “Bọn họ hôm nay còn đồng loạt ký tên báo cáo cậu lên liên minh Mensa, cậu biết đấy, tôi chẳng có cửa vào liên minh, nhưng nghe thầy bảo, liệu việc này có ảnh hưởng gì đến cậu không?”
Mensa, tổ chức liên minh trí tuệ hàng đầu thế giới.
Để gia nhập, yêu cầu vô cùng khắt khe, trên toàn cầu chỉ có một trăm thành viên.
Hơn một nửa các quốc gia không có nổi một người đáp ứng tiêu chuẩn.
Trong nước chỉ có ba người vượt qua bài kiểm tra.
Khương Phụ Ly hờ hững gõ tay lên mặt bàn, lời bình chua chát: “Vậy tôi chúc họ thành công.”
Người đối diện phát ra một tiếng cười ngắn, “OK, tôi hiểu rồi.”
Khương Phụ Ly đóng màn hình máy tính, ánh mắt lười nhác nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt phượng sắc lạnh tự nhiên.
Tấm kính một chiều cho phép anh nhìn rõ mọi thứ bên ngoài.
Cô gái mặc áo hoodie trắng, chiếc ba lô đeo hờ hững trên vai phải.
Tay trái cô đặt trên trán của một đứa trẻ nhỏ.
Vì động tác của cô, một đoạn dây lụa đỏ buộc trên cổ tay thoáng lộ ra, khoảng một centimet, quấn lỏng lẻo hai vòng quanh cổ tay trắng nõn, màu đỏ rực rỡ, bay nhè nhẹ trong gió.
Cảm nhận được điều gì đó, cô hờ hững liếc mắt nhìn về phía này.
Một ánh nhìn thoáng qua, đẹp đến nao lòng.
Khương Phụ Ly đầu ngón tay dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-da-bi-duoi-ra-hao-mon/3712193/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.