Editor: Yuki
Hắn mười ba bốn tuổi, khuôn mặt thanh nhã thanh tú, quả thực là thiếu niên tuấn mỹ nho nhã.
Đỗ Kiều Kiều nâng hoa sen quỳ gối thi lễ: "Chu công tử, mạnh khỏe, thiếp là nữ nhi của tướng quân Trấn Nam – Đỗ Hi Niên." Nàng chán ghét tự xưng là thiếp, đây là khiêm xưng của nữ nhân nơi này, nàng ở bên ngoài không như vậy, người khác chỉ biết nói nàng không có giáo dưỡng, gia phong không tốt.
"Đỗ cô nương." Chu Tín An mỉm cười lại chào hỏi lần nữa, một đôi mắt đen sáng ngời có thần mà tỉ mỉ nhìn Đỗ Kiều Kiều. Làn da nàng vô cùng trắng nõn, đầu tiên rất khiến người khác thích; đi đến gần, một mùi thơm ngào ngạt cao nhã của cơ thể xông vào mũi, làm hắn nghe được trái tim loạn nhảy; tóc nàng đen mềm mại, tóc mái cong cong, mày liễu như mực họa, mắt đen như điểm sơn, c miệng anh đào nhỏ nhắn cực kỳ hồng nhuận, không biết có phải lau son môi hay không; hai má nàng trong trắng lộ ra hồng hồng sáng trong, còn mang theo nét bánh bao thực rõ ràng của trẻ con.
Rõ ràng không phải cổ đại ở kiếp trước, cố tình lễ nghi chi bang lại giống với cổ đại của kiếp trước, lễ tiết rất nhiều.
Đỗ Kiều Kiều bất đắc dĩ mà đáp lễ, sau đó nói: "Thiếp không quấy rầy Chu công tử và chư vị công tử dạo vườn." Nói xong, nàng rũ mi rũ mắt mà khom người với bọn công tử khác, từ từ đi qua bên người bọn họ. Nàng mới mười tuổi, nếu bọn họ sinh ra hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-cuong-che-nhieu-phu/1459163/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.