Editor: Yuki
Chạng vạng, cưỡi xe ngựa nhà mình trở lại phủ tướng quân Trấn Nam, Đỗ Kiều Kiều đến bái kiến phụ thân của mình.
"Kiều Kiều, ba ngày sau là đại thọ 60 của lão Vương gia An Dương con chuẩn bị gì chưa?" Tướng quân Trấn Nam đã qua tuổi bốn mươi nhỏ giọng hỏi tiểu nữ nhi, ra hiệu hạ nhân mau dâng nước trà và điểm tâm lên cho cô nương. Sau khi thê tử Thu Hương sinh cho ông hai đứa nhi tử, lại ngoài ý muốn sinh một nữ nhi cho ông, làm ông hết sức kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng). Nữ nhi là huyết mạch đời thứ ba tuyệt đối bảo đảm, vào thời điểm ấy còn quan trọng hơn nhi tử.
"Phụ thân, bức tranh trăm thọ chỉ còn có một chữ nữ nhi chưa thêu xong, nhất định có thể hoàn thành trước ngày sinh của lão Vương gia." Đỗ Kiều Kiều cười trả lời nói. Người sống lâu ở nơi này khoảng trên dưới năm mươi tuổi.
Xưa nay hiếm người sống tới 60, người sống đến 60 tuổi sẽ làm đại thọ 60, bạn bè thân thích đều sẽ đến hưởng phúc khí.
"Ừm, ngày kia, con phải cảnh giác cao độ với nhiều người đó." Tướng quân Trấn Nam thực hàm súc mà nói. Loại chuyện đáng mừng trong cuộc sống thế này, mọi người đều sẽ dẫn hài tử của mình theo. Đây là dịp để khoe đời sau, cũng là để bọn nhỏ có tuổi tác thích hợp thân thiết. Bởi vì nữ nhân không tự nguyện mang thai có thể sẽ bị sanh non, cho nên việc môn đăng hộ đối rất quan trọng, nhưng ý nguyện của các nữ nhân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-cuong-che-nhieu-phu/1459161/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.