Sau khi cùng Ngô Quý đạt thành hiệp nghị, Hà Duyệt cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đang cười nhàn nhạt nói chuyện, Hà Duyệt gặp được Tiêu Sở Nhiên, ngay sau đó cáo biệt Ngô Quý, cùng Tiêu Sở Nhiên quay lại quân doanh.
Tiêu Sở Nhiên nhìn chằm chằm bụng Hà Duyệt, "Bảy tháng rồi đi?"
"Ân." Hà Duyệt cười nhìn về phía Tiêu Sở Nhiên, "Ngươi có muốn hay không sờ thử xem?"
Tiêu Sở Nhiên xấu hổ rời đi tầm mắt, Hà Duyệt cười trộm hai tiếng, ngay sau đó lôi kéo tay Tiêu Sở Nhiên sờ sờ bụng chính mình, cảm giác được có gì đoa nhảy lên, Tiêu Sở Nhiên kinh dị, "Hắn động kìa!"
"Đã bảy tháng cũng nên động."
Lúc này Tiêu Sở Nhiên mới lộ ra vẻ vui sướng, loại vui sướng này bất đồng với vẻ bình đạm thường thấy của Tiêu Sở Nhiên, Hà Duyệt nhịn không được lộ ra một tia xin lỗi, nói: "Sở Nhiên, làm ngươi lo lắng lâu như vậy, thực xin lỗi."
Duỗi tay cầm, Tiêu Sở Nhiên có chút kinh ngạc, ngay sau đó thoải mái cười nói: "Đừng nói xin lỗi, ngươi bình an liền tốt rồi."
Kỳ thật một khác Hà Duyệt nhìn thấy Tiêu Sở Nhiên liền có chút kinh dị, tuy rằng ban đầu không nghĩ đến mặt này, nhưng là ngày hôm nay, Hà Duyệt đối với Tiêu Sở Nhiên xuất hiện ở chiến trường vẫn rất kinh ngạc, theo lý thuyết Tiêu Sở Nhiên phải ở lại kinh giúp đỡ Lãnh Vân Diệu mới đúng chứ?
"Sở Nhiên..."
"Duyệt Quân ngươi cần phải trở về nếu không Hoàng Thượng sẽ phái người đi tìm ngươi mất."
Tiêu Sở Nhiên nói thật đúng thời điểm, Lãnh Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-co-dai-lam-de-thi/1631627/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.