Chương trước
Chương sau
Thải Hà nhìn chằm chằm cung nữ quỳ trên mặt đất, ánh mắt lạnh như băng hận không thể ngay lập tức tiến lên giết chết đối phương, có lẽ là cung nữ này thận trọng chú ý tới ánh mắt Thải Hà, sợ tới mức không ngừng run run quỳ trên mặt đất. Nhưng Vương Lộ căn bản không nhìn thấy biểu tình đáng sợ của Thải Hà, tự cao tự đại hỏi:" Chanh Nhi, ngươi tới nói Duyệt Thượng Thị này làm thế nào tư hội nam tử, làm chuyện cẩu thả."
Chanh Nhi run run không dám hé răng, thật cẩn thận quan sát Hà Duyệt đang bị trói trụ, Từ Tuệ chú ý tới, lập tức cho một cước trên vai Chanh Nhi giận dữ hét:" Không muốn chết liền nói thật cho ta!".
Chanh Nhi bị Đức Phi rống giận sợ tới mức ở trên mặt đất không ngừng dập đầu:" Đức Phi nương nương tha mạng, Duyệt...Duyệt Thượng Thị là ba tháng nay cùng.... cùng một nam tử gặp nhau, bọn họ.....bọn họ....."
"Bọn họ làm sao? Còn không nhanh nhanh nói!" Đức Phi tức giận.
Phỏng chừng là bị âm thanh Đức Phi rống giận làm Chanh Nhi sợ tới mức toàn thân run run không nói được gì, lúc này Hiền Phi Liễu Lam Nhi vẫn chú ý quan sát mở lời:" Tỷ tỷ, người bắt ép một cung nữ nói ra chuyện cẩu thả này không phải gọi người chê cười Tuyết ca ca sao? Chanh Nhi này bị dọa thành như vậy hơn phân nửa chuyện tư hội nam tử là có thật, ta nói phải không, Duyệt Thượng Thị?"
Hà Duyệt không hé răng, hơn phân nửa mọi người thấy vậy cho chuyện tư hội nam tử là thật, nhất thời Chu Tử Hoa đều không nhìn thấu Hà Duyệt, muốn mở miệng nố cái gì nhưng lại thâm sâu biết thân phận chính mình cũng khó có thể giải cứu, chỉ có thể bi ai trầm mặc.
Ở nơi này Hoa Thần còn chưa làm gì Đức Phi đã chửi bới om sòm thật không phải, chỉ sợ chỉ có Liễu Lam Nhi mới dám lên tiếng, hai cái đại nhân vật ở đây sắc mặt vẫn chưa hòa hoãn, đặc biệt là Đức Phi, nghe xong lời Liễu Lam Nhi nói, toàn bộ sắc mặt đều đen:" Người tới, đem roi đến đây, hôm nay ta phải hảo hảo giáo huấn tên tiện nhân không coi hậu cung lễ tắc ra gì này!"
Dường như Vương Ngọc dự đoán được sẽ dùng đến roi trước đó, lập tức từ tay cung nữ nhà mình lấy ra một cái roi đưa cho Hoa Thần, Thượng Quan Tuyết hôm nay coi như cho Đức Phi mặt mũi, cũng không cùng đối phương khiêu khích, đem roi lên:" Tỷ tỷ cảm thấy bao nhiêu thì thích hợp?"
"Đánh trước hai mươi roi."
Hai mươi roi so với người gầy yếu như Hà Duyệt sao có thể tiếp thu? Chu Tử Hoa biết rõ thân thể Hà Duyệt suy yếu, vội vàng cầu xin tha thứ nói:" Đức Phi nương nương tha tội, Hà Duyệt thân thể vẫn chưa tốt, chỉ sợ khó có thể thừa nhận hai mươi roi này."
"Chu Thượng Thị, phạm sai lầm là phải bị phạt, không lập tức xử tử dã là khoan hồng rồi, từ ý xuất cung, tư hội nam tử tội nào không phải là tội chết, chẳng lẽ Chu Thượng Thị cảm thấy Đức Phi nương nương xử phạt như thế là không đúng?" Vương Ngọc làm khó làm dễ chửi bới nói.
Đức Phi căm tức Chu Tử Hoa, ánh mắt kia giống như muốn nói với Chu Tử Hoa nếu ngươi còn dám thay hắn cầu xin tha thứ ngay cả ngươi ta cũng xử trí. Chu Tử Hoa không muốn nhiều lời nhưng cũng không muốn Hà Duyệt vô duyên vô cớ bị hai mươi roi bèn lớn mật nói:" Đức Phi nương nương, Thần thị không hiểu vì cái gì Duyệt Thượng Thị biết đây là tử tội mà còn làm, thỉnh Đức Phi nương nương làm rõ."
"Đức Phi nương nương Chu Thượng Thị nói phải, hậu cung lễ tắc này từng cái phi tử nam thị đều biết rõ, tự ý xuất cung và tư hội nam tử đều là tử tội, nô tỳ mặc dù cùng Duyệt Thượng Thị quen biết không lâu nhưng biết hắn sẽ không làm ra việc không ra thể thống hoàng thất còn thỉnh Đức Phi nương nương Hoa Thần chủ tử điều tra rõ ràng chân tướng rồi xử lý cũng không muộn." Lý Thanh Uyển cũng tiến lên cầu xin tha thứ nói.
Vương Lộ thấy có người hộ trợ Hà Duyệt lập tức nói:" Lý Chiêu Nghi ngươi đây là nói nương nương không có căn cứ chuẩn xác mà vu hãm hắn sao? Kia thế nhưng là nương nương tự mình phái người tới Xích Nguyệt Điện điều tra ra, nhân chứng đều đã có ắt nên xử tử, thỉnh Đức Phi nương nương cùng Hoa Thần chủ tử minh chính hậu cung!"
"Đúng vậy, Tuyết ca cũng không nên quên đây chính là chuyện phát sinh ở Đông Khu chúng ta, nếu để Hoàng Thượng biết......." Diệp Cốc Dịch mịt mờ cười khẽ thành công làm cho ai kia mau chóng phát hỏa:" Thất thần làm cái gì còn không mau đánh cho ta."
"Hoa Thần!"
"Nếu ai còn dám thay hắn cầu xin tha thứ, bản cung ngay cả người đó cũng trừng phạt nốt." Đức Phi lời này rõ ràng là nói Chu Tử Hoa cùng Lý Thanh Uyển, Đổng Ly một bên nhanh chóng kéo áo Lý Thanh Uyển lại, Lý Thanh Uyển ánh mắt có chút tức giận, cảm thấy Đổng Ly không nên ngăn cản nàng.
Hà Duyệt vẫn quỳ trên mặt đất nhìn, Chu Tử Hoa cùng Lý Thanh Uyển thay hắn cầu xin tha thứ làm hắn rất cảm động, Vương Lộ Vương Ngọc cùng vài vị phi thần cũng làm hắn tức giận khó áp, hắn lần đầu tiên cảm thấy ngồi ở địa vị cao trọng yếu bao nhiêu, còn nhìn sắc mặt người khác mà sống loại người này không thể bảo hộ chính mình cùng những người bên cạnh mình làm cho hắn thống hận không thôi.
Hà Duyệt cắn chặt môi rất nhanh bị Thải Hà chú ý tới, lập tức cúi đầu cầu xin tha thứ nói:" Hoa Thần chủ tử, người muốn đánh liền đánh nô tỳ được rồi, hai mươi roi này đánh xuống chủ tử khẳng định......"
"Ngươi cái cung nữ này có cái tư cách gì quỳ gối cầu xin tha thứ." Vương Lộ giận dữ chỉ tay vào Thải Hà.
"Nàng không có tư cách ta đây có tư cách!" Thượng Uyển như hăng hái hướng đám người đi tới ( tới giúp mà giống như đi coi hội vậy ?),đối với Vương Lộ kiêu ngạo kia lạnh lùng nói:" Vương Chiêu Nghi khi nào thì có tư cách tại hậu cung này khua tay múa chân?"
Vương Lộ kỳ thật rất sợ Thượng Uyển Như, không nói đến phân vị so với Vương Lộ cao hơn cho nên bị Thượng Uyển Như cham chọc Vương Lộ cũng không dám hé răng, lập tức cúi đầu xin lỗi nói:" Nô nô tỳ không dám."
Đức Phi vì mấy ngày trước đây việc Hoàng Thượng tới cung của Thục Phi liền vẫn luôn không vừa mắt nàng, vì thế hiện tại nghe được Thục Phi thay Hà Duyệt nói đỡ, hung hăng nói:" Như thế nào? Chẳng lẽ Thục Phi muội muội là cho rằng bản cung ở trong này đang cố tình gây sự?"
Thượng Uyển Như nghe xong, cười nói:" Muội muội không dám trách cứ tỷ tỷ." Ngươi không dám? Chỉ sợ ngươi cái gì cũng dám, Từ Tuệ hừ lạnh một tiếng, Thượng Uyển Như cũng không để ý tiếp tục nói:" Tỷ tỷ, ta thấy việc này không bằng báo cho Hoàng Thượng biết để Hoàng Thượng xử trí Duyệt Thượng Thị, người thấy thế nào?"
"Thục Phi!!!" Đức Phi căm tức Thượng Uyển Như, "Ngươi đây là cho rằng bản cung không xử lý tốt việc này?"
Thượng Uyển Như lộ ra biểu tình kinh ngạc, "Tỷ tỷ người như thế nào lại cho rằng như vậy, muội muội là nghe nói Duyệt Thượng Thị xuất cung là được Hoàng Thượng ân chuẩn, cho nên đem Duyệt Thượng Thị giao cho Hoàng Thượng cũng có thể chứng minh việc này là thật."
Đức Phi nhìn thấy khuôn mặt của Thục Phi tươi cười liền hận không thể ngay lập tức tiến lên tát đối phương mấy cái, nghiến răng nghiến lợi căm tức nhìn, Hoa Thần Thượng Quan Tuyết quan sát một bên chờ cho hai người giằng co xong, Thượng Quan Tuyết mới không khách khí nói:" Thục Phi, hành hình này là đang nói tới việc Duyệt Thượng Thị tư hội nam tử."
"Đúng vậy Thục Phi tỷ tỷ, người đừng để bị tiện nhân này che mắt, việc này là việc mười phần căn cứ chính xác do Đức Phi tỷ tỷ tìm ra." Liễu Lam Nhi vẻ mặt tươi cười thêm mắm dặm muối nói.
Thượng Uyển Nhu đang chuẩn bị phản bác Liễu Lam Nhi thì Lương Thần Mục Trì vẫn im lặng ở đây lên tiếng:" Kết luận không cần đặt ra quá sớm, tốt nhất như lời Thục Phi nói, hai sự kiện này đều do Hoàng Thượng xử lý."
Thượng Quan Tuyết cùng Từ Tuệ thậm chí là những người khác đều kinh ngạc nhìn về phía Mục Trì, hôm nay như thế nào làm cho những người câm điếc nhất đều mở miệng rồi? Thế nhưng lại là thay Hà Duyệt nói đỡ, ngay cả Hà Duyệt cũng giật nảy mình.
Thượng Quan Tuyết đối với Mục Trì này vẫn luôn cảnh giác nhưng Mục Trì vẫn lạnh lùng như băng làm cái gì cũng không thể bắt được nhược điểm của hắn, Thượng Quan Tuyết đành phải trước hết buông tha cho Mục Trì vậy, ai ngờ hắn hôm nay lại đứng về phía Hà Duyệt, Thượng Quan Tuyết có chút không hiểu nhưng nhờ có chuyện này lại nhạn thức được Hà Duyệt chính là tai họa ngầm.
Có Mục Trì mở miệng làm cho việc đánh người này tạm thời dừng xuống, bất quá vẫn có người không cam tâm, tiến lên ở bên tai Từ Tuệ khen tặng:" Đức Phi nương nương lao tâm xử lý chuyện hậu cung tốt, nghĩ đến việc này Đức Phi nương nương cũng xử lý là được rồi dù sao Hoàng Thượng cũng tín nhiệm phi tử có thể làm tốt mấy việc này, chúng ta cũng không nên để Hoàng Thượng vất vả quan tâm."
Người khen tặng này không ai khác chính là Liễu Lam Nhi, Liễu Lam Nhi kỳ thật rất chán ghét Hà Duyệt cũng biết được Hoàng Thượng đối với hắn rất tốt, nàng hôm nay mục đích chính là nháo loạn việc này, ước gì Đức Phi liền hành động giết chết Hà Duyệt kể từ đó chọc giận Hoàng Thượng......... Liễu Lam Nhi nhìn khuôn mặt Đức Phi, khóe miệng khẽ nhếch trong lòng thầm mắng Từ Tuệ một câu ngu xuẩn.
Cùng ý tưởng của Liễu Lam Nhi còn có Diệp Cốc Dịch, cũng khen tặng Thượng Quan Tuyết:" Tuyết ca, người chưởng quan Đông Khu vẫn đều hài hòa đồng thuận, cũng đem việc hậu cung xử lý tốt ta tin tưởng lấy khả năng của Tuyết ca nhất định có thể xử lý việc này cho nên chúng ta không cần kinh động Hoàng Thượng."
Thượng Quan Tuyết tính ra cũng là một người giảo hoạt thế nhưng lại không thể xuyên qua mưu kế của Diệp Cốc Dịch, ở đây ngoài ý muốn lộ ra ý cười vừa lòng hơn nữa tự tin mười phần nói:" Bản quân đương nhiên có thể xử lý việc này, chuyện hậu cunh cứ để hậu cung giải quyết, Hoàng Thượng quốc sự bận rộn ta cũng không muốn đi quấy rầy người."
"Đối với mấy chuyện chốn hậu cung này bản cung quyết không khiêm nhường!" Từ Tuệ vẻ mặt uy nghiêm nói.
Hai đại nhân vật đều nói chuyện chính khí nghiêm nghị lại làm cho Thượng Uyển Như một câu đánh chết:" Đức Phi nương nươnh cùng Hoa Thần chủ tử tuy là người có phân vị tối cao chốn hạu cung nhưng không có quyền xử quyết sinh tử của một người, trong hậu cung chỉ có Hoàng Hậu cùng Quân Thị mới có quyền lợi đó!"
Đức Phi nổi giận, lần này là thật sự tức giận, chờ Lý Thanh Uyển nói xong Từ Tuệ tự mình nhặt cái roi khoát lên người Hà Duyệt, Hà Duyệt đau nhịn không được ngâm lên, nhưng vô dụng, sau khi Từ Tuệ giáng roi thứ hai xuống mọi người đều biết Từ Tuệ làm thật.
"Đức Phi..."
"Ai dám ngăn cản ta ngay cả hắn ta cũng đánh!" Từ Tuệ đem roi ném cho nô tài nhà mình:" Hung hăng đánh cho bản cung, nếu bản cung thấy ngươi nhẹ tay, ta liền lấy mạng của ngươi!" Nô tàu kia vì bảo toàn tính mạng của mình cũng chẳng dám cãi lời Đức Phi, lập tức cầm roi hung hăng quất Hà Duyệt.
"Ba!"
"Ngô..." Đau nóng bỏng rát trên da thịt thẩm thấu vào tim, Hà Duyệt lần đầu tiẻn biết bị đánh lại bị đau như thế, roi thứ năm vừa gián xuống, Hà Duyệt nháy mắt té xuống mặt đất, cắn chặt răng im lặng không chế cho mình không kêu thành tiếng nhưng dù vậy Hà Duyệt tiếp tục bị quật làm đám người Chu Tử Hoa đau lòng không thôi cũng làm cho đám người Vương Lộ hưng phấn vô cùng.
-- Lúc này ở Xích Nguyệt Điện--
Tử Ngọc ôm tơ lụa tiến vào Xích Nguyệt Điện, nhìn thấy trên mặt đất đầy những dấu vết bẩn thỉu, lập tức biết đã xảy ra chuyện gì, chạy nhanh ra tẩm điện hỏi một cung nữ qua đường liền biết được Đức Phi đang ở Dự Thạch Viên xử lý Hà Duyệt tự ý xuất cung, lập tức hướng Dự Thạch Viên chạy tới.
Mà xa xa trước Ngự Hoa Viên to lớn, bên trong Ngự Thư Phòng, Lãnh Diệc Hiên cùng Tiêu Sở Nhiên đang thương lượng quốc sự, một cái bóng đen thình lình xuất hiện ở Ngự Thư Phòng, Lãnh Diệc Hiên dừng lại lời nói:" Chuyện gì?"
"Bẩm chủ thượng, Duyệt chủ tử xảy ra chuyện."
Lãnh Diệc Hiên nhanh nhíu mi, Tiêu Sở Nhiên lộ ra kinh ngạc theo sau không để ý người bên cạnh hỏi:" Duyệt Thượng Thị xảy ra chuyện gì?"
"Hôm qua Duyệt chủ tử xuất cung hình như bị Đức Phi phát hiện, hiện tại đang ở Dự Thạch Viên giáo huấn Duyệt chủ tử."
"Không phải đã cho Tử Ngọc lệnh bài xuất cung rồi sao?" Lãnh Diệc Hiên lạnh như băng hỏi.
" Tử Ngọc đang chạy tới đó, nhưng là Đức Phi biết chuyện chủ thượng cùng Duyệt chủ tử hiện đang dùng roi dánh Duyệt chủ tử."
Roi đánh đau ra sao ai chẳng biết, Lãnh Diệc Hiên nháy mắt khó chịu, phóng ra sát khí làm cho ám vệ sợ tới mức không dám ngẩng đầu, Tiêu Sở Nhiên cũng một bộ nghiêm cẩn cúi thấp đầu, rất nhanh Lãnh Diệc Hiên thu hồi sát khí:" Sở Nhiên, chuyện ngày hôm nay lúc sau hãy nói, trẫm đi xử lý việc này trước."
Tiêu Sở Nhiên cung kính hành lễ, thấy Lãnh Diệc Hiên rời khỏi Ngự Thư Phòng, nhất thời không biết nên đi hay ở lại cuối cùng chỉ có thể thở dài rời đi, bất quá trước khi đi trong lòng vẫn cầu nguyện cho Hà Duyệt đừng gặp chuyện không may bằng không.....
Bất quá Tiêu Sở Nhiên cầu nguyện cũng không có hiệu quả, Hà Duyệt hiện tãi đã muốn máu me đầy mình nằm trên mặt đất. Chính là mười roi đã làm quần áo rách nát không thôi, đầy người máu tươi, hoàn toàn thay đổi. Mấy phi tử nhát gan đã muốn quay đầu đi nới khác hoặc tránh không nhìn tới, nhưng còn chưa chấm dứt, roi thứ mươi một giáng xuống, Hà Duyệt rốt cuộc nhịn không được hô lên một tiếng đau đớn.
"Chủ tử!" Thải Hà nổi giận, nàng quyết định không thể ẩn nhẫn nữa, mặc kệ là ai hiện tại đều ngăn không được tâm tư nàng muốn cứu Hà Duyệt.
Giật giật dây thừng cột lấy chính mình, quyết định sử dụng nội lực bài trừ thì Tử Ngọc hướng chạy tới làm Thải Hà đình chỉ vận công. Tử Ngọc nhìn Thải Hà lại nhìn Hà Duyệt người đầy máu me tức giận nhìn Đức Phi, đem lệnh bài xuất cung trong lòng lấy ra:" Đức Phi nương nương, nô tỳ đã mang lệnh bài xuất cung đến đây thỉnh nương nương dừng tay."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.