Hà Duyệt cân nhắc nửa ngày, cũng không biết có nên nói hay không, chỉ có thể đơn giản qua loa vài câu:" Khi ta xuất cung được Vân Vương cứu, cho nên........."
Chuyện này Lãnh Diệc Hiên có nghe qua, ám vệ được phái đi âm thầm bảo hộ có bẩm báo qua, sau đó Lãnh Vân Diệu tới tìm hắn hỏi cũng là một lý do. Phỏng chừng không có lừa hắn nên Lãnh Diệc Hiên cũng tin lời Hà Duyệt nói, chuyển nguy thành an lộ ra nụ cười thản nhiên:" Như thế còn phải cảm tạ Vân Vương một phen."
Cảm tạ? Hà Duyệt nội tâm khinh bỉ hừ nhẹ vài tiếng, hân mới không cần cảm tạ cái tên Vương gia dám đùa bỡn hắn đâu? Đương nhiên Hà Duyệt sẽ không đem cái loại tâm tình này lộ ra, vì thế cười thay đổi chủ đề, nói về chuyện luyện vũ, nghe hắn oán giận vài câu Lãnh Diệc Hiên liền ly khai Xích Nguyệt Điện, lưu lại Hà Duyệt ngơ ngác nằm trên giường.
Ngày thứ hai Hà Duyệt lại bắt đầu cuộc sống luyện múa khổ như địa ngục, sáng sớm bôn ba, lúc xuất cung Hà Duyệt còn không quên cấp Uất Trì Thấm mua quà tặng, ở Phục Tương Thành mua rất nhiều thứ hay ho, lãng phí nửa canh giờ mới tới Thái Thị phủ.
Đương nhiên lễ vật là đưa cho Uất Trì Thấm, Uất Trì Thấm cảm động nhận lấy, nhưng việc luyện tập lại không hạ thủ lưu tình một chút nào, chẳng qua mới chỉ nghỉ có một ngày mà các loại mệt mỏi thống khổ lại trở về như những ngày mới bắt đầu. Uất Trì Thấm nói hắn không có tiến bộ, Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-co-dai-lam-de-thi/1631552/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.