Đối với việc nửa tháng không đi thỉnh an, chỉ cần những người tâm sinh đố kị với hắn đều đã tới đây phụ họa, cho dù Hoa Thần không thèm để ý cũng sẽ phạt hắn để tạo cung uy nên chắc chỉ trừng phạt nhẹ thôi, Hà Duyệt tự an ủi chính mình. Nhưng hiện tại đối diện với thái độ của Hoa Thần sợ là cho dù có ai bỏ đá xuống giếng hay không thì Thượng Quan Tuyết cũng sẽ không tha cho hắn.
Những người có thể leo lên vị trí cao như thế này ắt hẳn đều có gia tộc phía sau hậu thuẫn, mà người không có bối cảnh gia tộc như hắn chỉ có thể trở thành đối tượng bị bọn chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng này khi dễ thôi.
"Duyệt Trung Thị đây là không phục sao?"
Hà Duyệt mặt không chút thay đổi, cung kính nói:" Thần thị không dám."
"Baaaaaaaa..." Chén trà tinh xảo cứ như vậy mà vỡ tan, Hà Duyệt chỉ thản nhiên liếc mắt một cái, lẳng lặng nghe Thượng Quan Tuyết tức giận nói:" Thế nhưng bản quân lại thấy ngươi không phải là không dám."
"Thượng Quan ca ca nói phải, Duyệt Trung Thị mặt mũi cũng thật lớn, còn muốn Thượng Quan ca ca tự mình đi mời." Vương Ngọc châm chọc thêm mắm dặm muối khiến cho Thượng Quan Tuyết đang tâm tình mất hứng càng thêm không thoải mái.
Thượng Quan Tuyết nhìn chằm chằm về phía Hà Duyệt đang quỳ, tâm tình cực độ giảm sút, diện mạo của Lân nhi này có thể nói là xuất chúng nhất trong đám nam thị, vừa tiến cung đã được Hoàng Thượng ân sủng, ngoại lệ không cần thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-co-dai-lam-de-thi/1631528/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.