Bạch Hạo đem Tây Lợi Á cùng Lôi Thiết Nhĩ trở thành đối tượng không cho vào nhà, đáng tiếc hai người này, một kẻ mặt dầy mày dạn một kẻ da thô trì độn, hoàn toàn không để ý đến ý nghĩ của hắn, mỗi ngày đều ở trong nhà đuổi cũng không đi.
Tây Lợi Á xem như lần đầu tiên qua mùa đông nhàn rỗi ở thế giới thú nhân, mỗi ngày trừ bỏ túm Bạch Hạo không cãi cọ chính là cãi cọ, làm Bạch Hạo tức đến đem hắn lên giường đánh nháo một trận, kết quả bị A Tư Lan không vừa mắt đã lâu……
Bạch Hạo cảm thấy cứ ở trong phòng mà tiêu khiển cũng không phải là biện pháp. Tuy rằng bản thân không có thân thể cường tráng cùng móng vuốt sắc bén như thú nhân, nhưng hắn cũng không muốn bị thú nhân coi như giống cái mà che chở, nhất là Lôi Thiết Nhĩ, mỗi lần đi săn về đều để lại cho Bạch Hạo một phần thịt đặc biệt tốt, điều này làm Bạch Hạo có cảm giác không được tự nhiên, bản thân giống như tiểu bạch kiểm được bao dưỡng.
Bạch Hạo hướng đến tập quán độc lập, hiện tại cùng một đám “tam cô lục bà” cùng một chỗ bàn luận việc nhà, còn muốn nhận quà của người khác, Bạch Hạo cảm thấy bản thân có khuynh hướng sắp phát điên.
Hôm nay, khi các thú nhân vừa muốn đi ra ngoài săn thú, Bạch Hạo mặc quần áo, cài theo dao găm, sống chết muốn đi cùng, Lôi Thiết Nhĩ ninh mày thành cái ngật đáp: “Bạch Hạo, không cần hồ nháo!”
Bạch Hạo nhịn xuống xúc động muốn mắng chửi: “Ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-thu-nhan-quoc-gia/1359521/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.