Chương trước
Chương sau
--------------
Sáng hôm sau, sau khi Trương Phàm tỉnh dậy phát hiện Ba khắc Nhĩ không có ở trong động, nghĩ thầm: Hắn chắc là đang đi săn đi! Nghĩ rõ ràng liền không xoắn xuýt. Hắn lấy ra một chai nước khoáng, một bàn chải, kem đánh răng và một cái khăn từ túi mua sắm rồi đi ra khỏi hang động.
Hắn bắt đầu rửa mặt bên ngoài hang động, rửa mặt xong Trương Phàm liền bước vào hang, từ trong túi mua sắm lấy ra một chiếc đồng hồ đeo tay vừa mới mua, cũng may hắn mua được một chiếc đồng hồ cao cấp có thể tự động điều chỉnh thời gian theo ý muốn dựa vào mặt trời, nếu không hắn thực sự không có cách nào để nhìn thời gian, hắn đưa đồng hồ về phía mặt trời và nó điều chỉnh một cách nhanh chóng.
"Bây giờ là 6:40 sáng". Khi máy thông báo, một lúc sau, đã nhìn thấy Ba Khắc Nhĩ quay lại khiêng một con mồi giống thỏ so với lợn rừng còn lớn hơn nhưng lại không có răng cửa to.
"Phàm Phàm dậy rồi, sớm như vậy? Ta còn chưa chuẩn bị bữa ăn cùng bữa tối xong đâu! Làm sao bây giờ?! Vạn nhất hắn bởi vì đói bụng liền đối với ta không hài lòng, về sau không nguyện ý cùng ta kết bạn thì phải làm sao bây giờ! Không được! Mình nhất định phải làm cho Phàm Phàm cam tâm tình nguyện tiếp nhận cùng ta kết bạn, không thể để cho những tên khác trong bộ lạc có cơ hội giật lấy Phàm Phàm!"
"Ba Khắc Nhĩ trong lòng nghĩ thầm, một bên không đổi sắc bận rộn. Rất nhanh, lửa bên ngoài hang đã được đốt lên, con mồi cũng bị hắn xuyên xong, bắt đầu đem thịt lên nướng. Khi nướng thịt Ba Khắc Nhĩ cũng không quên thoa đều nước đậu nành,, trái cây chua ngọt vừa tìm được trong rừng và muối vào cùng một chỗ rồi phết đều lên miếng thịt nướng.
Trương Phàm ngửi thấy mùi thịt từ bên ngoài truyền đến, không khỏi nhớ lại bữa tối hôm qua khiến hắn đỏ mặt.
Vừa nghĩ tới đây mặt lại bắt đầu đỏ, Trương Phàm cảm giác được mặt mình có chút nóng lên, thầm nghĩ: Nếu như không nghĩ tới sự việc kia, mặt mình nhất định sẽ không đỏ, thế nhưng hắn lại không thể khống chế được muốn làm cái gì đó, càng nghĩ mặt liền càng đỏ.
Thời điểm Ba Khắc Nhĩ gọi hắn ra ngoài ăn, khuôn mặt Trương Phàm đã đỏ như mông của một loài sinh vật nào đó trên Địa cầu! Tâm tình hắn ổn định lại rất lâu, thế nhưng một hồi sau vẫn không ổn định lại được, rơi vào đường cùng, hắn không có lựa chọn nào khác ngoài việc đi ra ngoài với khuôn mặt này.
Ba Khắc Nhĩ nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Trương Phàm thì có chút lo lắng, dù sao trong hang động vẫn là rất ẩm ướt, giống cái lại mảnh mai, tại hoàn cảnh như vậy qua một đêm rất có thể sẽ phát sốt, vạn nhất Phàm Phàm vì chuyện mày mà bị ốm, hắn phải làm sao bây giờ a!
"Phàm Phàm, ngươi làm sao rồi? Sao mặt đỏ như vậy? Có phải là không thoải mái hay không? Nếu không ta đi hái chút thảo dược trước! Chờ ngươi khỏi bệnh, chúng ta liền trở về." Ba Khắc Nhĩ lo lắng hỏi.
Nghe Ba Khắc Nhĩ nói vậy, Trương Phàm nhanh chóng trả lời: "Ta không sao, ta rất tốt cũng không có sinh bệnh, ngươi đừng suy nghĩ nhiều như vậy a, thân thể của ta tốt lắm, chúng ta vẫn là sớm một chút trở về bộ lạc đi, không nên chậm trễ thời gian! Lại nói, ta cũng muốn xem bộ lạc Thiên Sư một chút về sau sinh sống sẽ như thế nào."
"Vậy được rồi! Chúng ta ăn xong điểm tâm liền lên đường đi!"
Nói xong hắn đem phần thịt thỏ nhung thú mềm nhất tối hôm qua không làm cho Trương Phàm ăn, hắn cẩn thận lấy dao gọt hoa quả thái thành từng lát rồi đem thịt cho vào trong bát, ra hiệu hắn ăn mau đi. Thấy Trương Phàm cầm bát, hắn mới quay lại giải quyết hết chỗ thịt nướng còn lại.
Trương Phàm bởi vì đêm qua xấu hổ đến mức không dám nhìn Ba Khắc Nhĩ ăn cái gì, hôm nay nhìn thấy thì sửng sốt! Không nghĩ tới Ba Khắc Nhĩ không chỉ có dáng dấp cao lớn, sức ăn cũng lớn như vậy!
Trong phút chốc, hắn dừng lại thấy mình chỉ có thể ăn một miếng thịt cỡ bàn tay, quả thực hắn quá là yếu ớt! Nhưng nghĩ kỹ lại, hắn là Thú nhân, mang gen nửa người nửa thú, còn mình là nhân loại thuần chủng! Cho nên hắn đương nhiên sẽ kém hơn a! Thế là sau khi nghĩ lại, Trương Phàm liền an tâm.
Mà trong mắt Ba Khắc Nhĩ, sức ăn của Trương Phàm cũng thật đáng kinh ngạc, dù sao cũng không có giống cái nào có thể ăn ít hơn hắn! Ngay cả tiểu Thú nhân cũng ăn nhiều hơn hắn!
Điều này khiến Ba Khắc Nhĩ rất đau lòng, bởi vì cơ thể giống cái rất mảnh mai, nếu như ăn quá ít sẽ không cung cấp đủ năng lượng cho cơ thể, một khi thiếu năng lượng cũng không dễ dàng sống sót qua mùa đông rét lạnh.
Vừa nghĩ tới Phàm Phàm có thể sẽ không chịu nổi qua mùa đông, Ba Khắc Nhĩ liền ngăn không được đau lòng. Phàm Phàm đến cùng là lớn lên như thế nào? Làm sao lại ăn ít như vậy? Có phải là trước kia hắn sống trong bộ lạc không được tốt? Mà bộ lạc lúc đầu của hắn lại để hắn lưu lạc một mình trong rừng rậm, phải biết rừng rậm đối với giống cái mảnh mai rất là nguy hiểm!
Xem ra, về sau ta nhất định sẽ làm hắn trôi qua cuộc sống tốt hơn, để hắn quên đi những chuyện không vui lúc trước!
Thời gian ăn sáng "vui sướng" rất nhanh liền qua đi. Trương Phàm liền thu dọn đồ đạc, Ba Khắc Nhĩ trở lại hang động lấy hết da thú của những con mồi mà hắn bắt được trong ba tháng sống trước đây.
Sau đó ở trước mặt Trương Phàm hóa thành hình thú, để cho Trương Phàm đem hành lý hai người buộc lên trên thân, xong liền cúi người cho Trương Phàm ngồi lên trên lưng mình. Trương Phàm trong lòng vừa khẩn trương vừa hưng phấn, khẩn trương là vì hắn phát hiện mình vậy mà vì Ba Khắc Nhĩ đơn giản cười một cái liền bắt đầu thích hắn, nhưng cũng cảm thấy mừng rỡ vì hắn chưa bao giờ thích một người như bây giờ.
Dù sao khi còn ở Địa cầu, xu hướng tình dục của hắn không thể tiết lộ với người khác, vì ở Địa cầu, tại quê hắn thích một người cùng giới tính là điều cấm kỵ, không thể để người khác biết được, cho nên hắn chưa bao giờ dám tiết lộ xu hướng tình dục của mình, sợ rằng những người khác sẽ nhìn hắn bằng một ánh mắt khác.
Mà bây giờ cũng vậy, dù sao hắn cùng Ba Khắc Nhĩ đều là nam nhân, mình bây giờ vậy mà lại bắt đầu thích hắn! Nhưng là hắn sợ bị tổn thương, Trương Phàm chỉ có đem tâm tư mình đều chôn trong lòng, hắn không muốn để Ba Khắc Nhĩ cảm thấy hắn không bình thường, cho nên Trương Phàm khẩn trương.
Còn hưng phấn lại bởi vì cuối cùng hắn cũng có thể tiếp xúc gần gũi với người mình thích! Nguyên nhân chủ yếu là vì hắn có sở thích đặc biệt với những con vật lông mềm, chúng ta thường nói chính là---mao mao khống.
Khi thấy một con sư tử vàng lớn uy vũ này đang cuối xuống trước mặt, tim hắn lập tức đã bị anh chàng to lớn ôn nhu dũng mãnh này bắt được, hắn cột chặt hành lý liền thuận lợi leo đến trên lưng Ba Khắc Nhĩ.
Hắn quả thực kích động đến sắp nhảy dựng lên khi được ngồi trên lưng Ba Khắc Nhĩ! Tuy nhiên, sự chú ý của hắn rất nhanh bị hấp dẫn bởi chiếc bờm dài, dày và bóng bẩy trên cổ của Bá Khắc Nhĩ.
Thấy Trương Phàm chậm rãi đưa tay nắm chặt một nắm lông rồi bắt đầu nhào nặn trong tay, Ba Khắc Nhĩ vì thế cảm thấy thật cao hứng! Bởi vì điều đó cho thấy Trương Phàm đối với hình thú hắn rất hài lòng, đây chính là điều giúp hắn đạt không ít điểm cộng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.