Đi đến cửa hang, Trương Phàm phát hiện nguyên lai mình vậy mà đang ở trong một cái rừng rậm nguyên thủy. Hơn nữa còn là loại thực vật lớn hơn bình thường.
"OMG! Chuyện gì đang xảy ra vậy! Tại sao mọi thứ ở đây đều không bình thường! Đây rốt cuộc là nơi nào? Dù có xuyên qua thời không thì cũng không như thế này!" Trương Phạm hét lên!
Đương nhiên lúc này sẽ không có ai đến trả lời cậu, bởi vì xung quanh nơi này ngoại trừ hắn không có ai! Đừng nói người! Ngay cả động vật cũng không có a!
Rất nhanh, hắn bắt đầu hành trình truy tìm dấu vết con người với tâm trạng phức tạp như phi mã (ngựa), lặng lẽ đi suốt hai giờ đồng hồ vẫn không thấy bóng dáng ai, lần này cuối cùng hắn cũng mất đi vẻ dễ chịu. Trong khi tâm trạng của mình còn đang tuyệt vọng, hắn lơ đãng, thậm chí còn không để ý đến nguy hiểm đang âm thầm đến!
Hắn còn chưa kịp ngẩng đầu lên thì đã nghe thấy tiếng của con thú khuấy động mặt đất, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy trước mặt mình một con dã thú đầu có sừng nhưng lại có răng nanh sắc nhọn như hổ, phủ một lớp lông dày và cao bốn năm mét. Hắn sợ! Đúng vậy! Hắn sợ hãi!
Hắn chỉ là một người ở thế kỷ 21, một sinh viên vừa bước ra khỏi vùng nông thôn để vào một trường đại học, và là một thanh niên chưa kịp nhìn thấy xã hội thực, chưa bao giờ thấy hình ảnh kinh hoàng như thế này?
Mặc dù đã xem một hoặc hai bộ phim kinh dị, nhưng suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-thu-nhan-cung-trung-khuyen/952861/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.