Dương Thạch Phong mất nửa ngày từ trên núi chặt một cây đại thụ trở về. Về đến nhà, một miếng nước cũng chưa kịp uống đã lập tức làm giường cho Thập Nhất, Dương nhị thúc biết đây là giường cho Thập Nhất khi chữa bệnh sẽ sử dụng, cũng cuốn tay áo lên giúp, hai thúc cháu một đêm cũng chưa ngủ, vẫn luôn làm đến hừng đông. Bởi vì có Dương nhị thúc hỗ trợ, tốc độ lập tức liền nhanh hơn, buổi sáng ngày hôm sau một chiếc giường đã hoàn thành.
“Nhị thúc, cảm ơn thúc.” Dương Thạch Phong nói lời cảm tạ với Dương nhị thúc.
Dương nhị thúc vẫy vẫy tay, “Tiểu tử cháu, sao lại nói cảm tạ với Nhị thúc. Nhị thúc những cái khác không giúp được, nhưng cho chau ra điểm sức lực vẫn là có thể.”
Dương Thạch Phong cười cười, đem bản vẽ của Thập Nhất trong lòng ngực ra cho Dương nhị thúc xem, “Nhị thúc, đây là bản vẽ Thập Nhất họa cho cháu. Để cháu làm giường mới cho nhà thúc, có cái giường này, về sau nhà thúc liền đủ chỗ ngủ, không cần phải mấy hài tử chen chúc với nhau.”
Dương nhị thúc vừa nghe, lập tức nhìn kỹ lên, kết quả vừa thấy lập tức liền kích động, “Không ngờ còn có loại giường tốt như vầy. Thật tốt quá, như vậy khẳng định đủ ngủ, còn không chiếm diện tích, sao có thể nghĩ ra được thế?”
Dương Thạch Phong nhếch miệng, “Thập Nhất thực thông minh, đây là do nàng nghĩ ra.”
Dương nhị thúc gật đầu đồng ý, “Thập Nhất cô nương quá thông minh! Không chỉ y thuật rất giỏi, mà còn họa ra được vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-phu-y-nuong/4484995/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.