Ngày hôm sau trời còn tờ mờ sáng, Dương Thạch Phong đã rời giường, hấp mấy cái màn thầu để lại cho Thập Nhất cùng Dương gia gia, chính mình trong lòng ngực mang theo hai cái, nhờ ánh trăng đi lên trấn trên. Hôm nay, hắn muốn đi mua thịt cùng đậu phụ, trở về nấu cho Thập Nhất ăn.
“Thạch Phong ca, ngươi đang đi lên trấn trên sao?”
Con đường đi lên trấn trên bắt buộc phải đi qua nhà trưởng thôn.
Khi Dương Thạch Phong đi qua, đột nhiên Tống Thúy Lan từ trong nhà chạy ra ngăn cản.
Dương Thạch Phong nhíu nhíu mày, gật gật đầu xem như trả lời câu hỏi của nàng.
Tống Thúy Lan nở nụ cười, nâng nâng chiếc rổ xách trong tay lên, cười tủm tỉm nói: “Thạch Phong ca, hôm nay ta cũng đi trấn trên, người trong nhà hai ngày nay thu hoạch lúa vất vả, ta đi mua ít thịt trở về nấu cho cả nhà tẩm bổ.”
Dương Thạch Phong nói, “Ta đây đi trước.”
“Ai, Thạch Phong ca, hai ta đều phải đi trấn trên, không bằng đi cùng nhau, như vậy cũng có bạn, trên đường cũng không nhàm chán.” Tống Thúy Lan lại lần nữa ngăn lại Dương Thạch Phong.
Dương Thạch Phong lại cự tuyệt, “Hai ta cùng đi không tốt lắm, dễ khiến người khác hiểu lầm, vẫn nên đi riêng đi.”
Tống Thúy Lan không nghĩ tới Dương Thạch Phong cự tuyệt nhanh chóng như vậy, trong lòng vô vàn khó chịu, vành mắt liền đỏ, “Thạch Phong ca, ngươi hiện tại đến đi cùng ta cũng không muốn sao?”
Trước đây cũng chưa từng ở cùng nhau bao giờ, nàng nói lời này là có ý gì chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-phu-y-nuong/4484986/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.