Thập Nhất liếc mắt nhìn người này một cái, tùy ý gật gật đầu, lôi kéo tay áo Dương Thạch Phong tiếp tục đi, không nghĩ ở chỗ này cùng người khác khách sáo tới khách sáo lui.
Thấy Thập Nhất xoay người liền đi, Liên Nhạc quýnh lên, bước nhanh hai bước lại tới chỗ Thập Nhất,
“Cô nương xin hãy từ từ, sự tình lần này là do ta sai mới dẫn đến đứa bé kia thiếu chút nữa bị chết đi. Nếu không nhờ cô nương cứu hài tử kia một mạng, lương tâm ta cả đời này đều khó yên. Cô nương, nàng đã giúp ta một cái đại ân, tại hạ thật sự vô cùng cảm kích. Không biết cô nương có thể lưu lại địa chỉ, sau này ta sẽ tự mình đem lễ tới cửa để cảm tạ.”
Đem lễ? Cảm tạ? Thập Nhất vui vẻ, động tác cũng dừng lại.
Ban đầu nàng còn nghĩ làm một hồi chuyện tốt để thể nghiệm cảm giác trở thành người tốt là như thế nào.
Hiện tại xem ra, đến ông trời cũng không muốn để nàng vô tư phụng hiến như vậy. Đã có người một, hai phải cảm tạ nàng, xua tay từ chối cũng chưa bao giờ là phong cách của Thập Nhất nàng.
Lần này xem ra, nàng không có cơ hội để trở thành một người tốt bất kể hồi báo rồi.
Thập Nhất nở một nụ cười với người trước mặt, tức khắc giống như gió mát trăng sáng đánh động tâm can, khiến Liên Nhạc nhìn đến ngây ngẩn cả người, thật lâu không thể hồi phục lại tinh thần.
“Nếu muốn cảm tạ, vậy ngươi cũng không cần phải nhọc lòng tới cửa, hiện tại cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-phu-y-nuong/4484970/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.