Thập Nhất nhíu mày, nhìn hắn tìm hiểu, phát hiện hắn đang nói thật, hắn thật sự không muốn yêu cầu gì ở nàng.
Tại sao? Thập Nhất thực không rõ, cuối cùng cũng từ bỏ đi tìm hiểu vấn đề này. Mặc kệ hắn có mục đích gì hay không, đều sẽ không đạt được trên người nàng. Dù sao qua một khoảng thời gian nữa, nàng sẽ rời đi. Hiện tại, nàng chỉ muốn sớm nắm bắt được cách sinh tồn ở thế giới này, hiểu hơn về nó.
Thập Nhất quyết định ra ngoài đi dạo.
Dương Thạch Phong không yên tâm để Thập Nhất một mình đi ra ngoài. Nếu lại gặp phải tên du thủ du thực nào ngăn nàng lại thì sao? Tuy rằng nàng sức lực lớn, nhưng cũng khó tránh khỏi mọi chuyện.
“Ta đi cùng ngươi, còn có thể giới thiệu cho ngươi, có gì không hiểu ngươi đều có thể hỏi ta.”
Thập Nhất cũng suy ngẫm, nàng đúng là có nhiều điều không hiểu, hắn đi theo cũng tốt.
Hai người cùng nhau ra cửa, Dương Thạch Phong hỏi Thập Nhất muốn đi đến nơi nào, Thập Nhất phóng tầm mắt nhìn thấy ở nơi xa có một mảnh ánh vàng rực rỡ, không biết đó là đồ vật gì, nó đã hấp dẫn sự chú ý của nàng, liền chỉ vào hỏi: “Đó là cái gì?”
“Đó là lúa chín, có thể thu hoạch được rồi.”
“Lúa?” Thập Nhất hứng thú, liền muốn đi qua xem.
Dương Thạch Phong mang theo Thập Nhất tới ruộng lúa nhà mình, từng bông lúa lẳng lặng đứng ở ngoài ruộng.
Thập Nhất tiếng sát đến, cẩn thận nhìn, hiếu kỳ nói: “Cây này có thể mọc ra hạt gạo sao? Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-phu-y-nuong/4484961/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.