Những cây cổ thụ xanh um tươi tốt, khắp nơi tràn ngập màu xanh mát mẻ, ánh nắng ngẫu nhiên xuyên qua khe hở giữa những chạc cây rậm rạp, in trên mặt đất một điểm ánh sáng bạc nhỏ, chỉ trong nháy mắt đã biến mất. Xung quanh vang lên vài tiếng xào xạc, trong bụi cây thỉnh thoảng có một hai con vật nhảy vọt qua, chớp mắt đã không thấy.
Nơi đây là chỗ sâu của núi Thạch Vân Sơn, là địa phương mà rất ít người bình thường tiến vào chỉ trừ thợ săn.
Giờ phút này, Dương Thạch Phong đang đuổi theo một con hoẵng đột nhiên dừng bước, ngây ngốc nhìn chằm chằm vào phía trước, tay phải cầm cung tiễn vô ý thức nắm chặt, yết hầu trên dưới nhấp nhô.
Dương Thần Phong cảm thấy mình dường như đang gặp ảo giác, nếu không thì tại sao đang đuổi theo con hoẵng, đột nhiên con hoẵng biến mất, thay vào đó lại là một ... Tiểu tiên nữ? Mái tóc dài mềm mại óng ả như tơ lụa thượng hạng rối tung trên vai, làn da trắng nõn như thoa kem, ngũ quan xinh xắn không một tì vết, đặc biệt là đôi mắt thâm thúy, linh lung giống như tùy thời đều có thể đem người hút vào.
Thật đẹp. . .
Dương Thạch Phong chưa từng thấy một nữ tử nào đẹp như vậy, đẹp đến mức hắn không thể tưởng tượng nổi, nữ nhân như vậy, có phải là tiên nữ trên trời đi lạc vào nhân gian không?
Thập Nhất cũng yên lặng nhìn chằm chằm nam nhân xa lạ trước mặt không lên tiếng, giờ phút này, đầu óc của nàng có chút choáng váng. Mới chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-phu-y-nuong/4484956/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.