Tô Trung Thần mồ hôi lạnh chảy ròng, lại nghe Quan Trung ở đàng kia đánh nấc kêu, nhịn không được dừng lại cước bộ chặn lại nói: “Ngươi đi phòng bếp bưng nước ấm đến.” 
“Ách – công tử tốt, ách –” Quan Trung vừa đi, chính hắn cũng nhịn không được nở nụ cười, cười xong lại cảm thấy quái dị, vì sao hắn luôn cảm thấy nàng là… Hiếm có như vậy chứ. Tô Trung Thần tỉnh lại, lại lấy lời dẫn dụ nàng, ai ngờ Đồ Tô đại đa số trả lời cũng là môi lừa không khớp mặt ngựa. 
Đồ Tô một đường hồ ngôn loạn ngữ, Tô Trung Thần lại là mồ hôi chảy đầy mặt, hai người đẩy qua đẩy lại đến trước cửa phòng, Tô Trung Thần một tay dìu nàng một tay đẩy cửa, Đồ Tô giống đứa nhỏ nắm món đồ chơi vậy, liều mạng túm tay hắn không buông. Tô Trung Thần nhẹ tay nhẹ chân đem Đồ Tô ôm đến trên giường, lại giúp nàng đắp chăn cởi giầy, hắn muốn thoát ra đi ra, Đồ Tô lại vẫn bắt lấy hắn không buông. Tô Trung Thần không biết làm thế nào thở dài, đành phải ngồi nghiêng ở trên mép giường nhìn nàng ngủ. Đồ Tô giờ phút này đã muốn ngủ say, cả người im lặng nằm ở trên giường, một đầu tóc đen bóng phân tán ở trên gối, làm da trắng hồng hai má vì say hiện lên ửng đỏ động lòng người, cái mũi xinh xắn làm cho người ta nhịn không được muốn vuốt, môi no đủ trơn sáng thường thường động vài cái, phát ra một câu than thở mơ hồ không rõ. Tô Trung Thần lớn mật lại tham lam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-nong-nu-co-doc/1181306/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.