Edit + Beta: Snail
Lúc Hứa Mộc An dậy, Tiêu Tiểu Đông cùng Tiêu Tiểu Phàm cũng tỉnh, ngày hôm qua ăn thịt heo, hai huynh đệ đều có chút tinh lực dồi dào.
Huynh đệ hai người ghé vào cửa sổ, sau khi nhìn theo Hứa Mộc An rời khỏi, liền quan sát động tĩnh của Tiêu Cảnh Đình.
"Ca ca, phụ thân đang làm gì vậy?" Tiêu Tiểu Phàm tò mò hỏi.
Tiêu Tiểu Đông ngoẹo đầu, nói: "Dường như đang trồng nho."
"Trồng nho?" Con mắt cái mũi Tiêu Tiểu Phàm thoáng chốc vặn vẹo thành một cục.
"Nho? Nho thật chua, đệ không ăn." Tiêu Tiểu Phàm phồng quai hàm nói.
Tiêu Tiểu Đông cười nhạo một tiếng, nói: "Người ta trồng, cũng không phải cho đệ ăn, đệ muốn ăn, còn chưa chắc có thể ăn được đâu."
Tiêu Tiểu Phàm phồng quai hàm, thở phì phò trừng Tiêu Tiểu Đông.
Tiêu Cảnh Đình nhìn về phía Tiêu Tiểu Đông cùng Tiêu Tiểu Phàm, Tiêu Tiểu Đông nhận thấy ánh mắt Tiêu Cảnh Đình, đem cửa sổ đóng lại, mang theo Tiêu Tiểu Phàm trốn vào trong.
Tiêu Cảnh Đình thầm nghĩ: tiền thân lưu lại bóng ma, rất khó loại trừ! Từ từ sẽ đến đi.
Người trong thôn, muốn vào thành, hơn phân nửa đều ngồi xe trâu Lý gia, Hứa Mộc An cũng không ngoại lệ, trước đó Hứa Mộc An săn được con mồi nhiều hơn chút, đều là ngồi xe trâu của Lý Thăng mà đi.
"Hứa thiếu, heo thật là lớn! Phân nửa đã lớn như vậy, cả một con, vậy chắc khủng khiếp lắm đi!" Lý Thăng tràn đầy hâm mộ nói.
Hứa Mộc An gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!"
"Hứa thiếu, là muốn đem heo đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-linh-thuc-su/189270/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.