Chương 42: Gặp phải Vương Nhị Hổ
Edit + Beta: Snail
Sau khi thu gặt linh thực xong thì để Hứa Mộc An mang vào thành, năng lực mặc cả của Hứa Mộc An không tệ, Tiêu Cảnh Đình đã giao toàn quyền chuyện bán linh lương cho Hứa Mộc An xử lý.
"Lý bá bá, lại làm phiền bá rồi." Bởi vì lương thực cần bán có hơi nhiều nên Hứa Mộc An trực tiếp bao cả xe trâu của Lý Thăng.
Lý Thăng cười cười nói: "Có gì đâu mà phiền, tiểu Hứa à! Lần này cần bán không ít linh lương nha!"
Hứa Mộc An gật đầu nói: "Đúng ạ."
"Nhiều linh lương như vậy có thể bán không ít bạc đấy." Lý Thăng nói.
"Vâng!" Hứa Mộc An đáp. Chuyện bỏ hoang linh điền nên phải nộp tiền phạt Tiêu Cảnh Đình đã nói với Hứa Mộc An, nghe xong chuyện này trong lòng Hứa Mộc An luôn trĩu nặng, hận không thể lập tức biến ra mấy ngàn lượng bạc. "Bạc không đủ để dùng nữa." Hứa Mộc An khẽ thở dài một hơi nói.
Lý Thăng nhìn Hứa Mộc An, nói: "Tiểu Hứa à! Có tiền cũng không thể phung phí.
Hứa Mộc An gật đầu nói: "Con biết."
"Con đi một mình ư?" Lý Thăng hỏi.
"Thư Vũ ca cùng đi với con." Hứa Mộc An đáp.
"Hai người đi thì tốt, hai người đi mới an toàn." Lý Thăng nói.
Hứa Mộc An gật đầu đáp: "Con cũng nghĩ vậy."
Mộc Thư Vũ giúp Hứa Mộc An chuyển lương thực lên xe, Khưu Bạch đứng phía xa nhìn một màn này, trong lòng tràn đầy đố kỵ.
"Nhiều linh lương thật! Nhiều linh lương như vậy hẳn là có thể bán bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-linh-thuc-su/1459945/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.