Đám người Vân Thiên Thiên tụ tập bên trong khoang thuyền, hơi hưng phấn giao lưu.
"Không ngờ trên thuyền còn có hai vị tiền bối Nguyên Anh nữa." Một nữ tu kích động nói.
"Vị tiền bối kia thật lợi hại, chưa tới mười chiêu liền giải quyết đầu lĩnh hải tặc, thật là kinh người!"
"Nếu không phải đầu lĩnh hải tặc kia lòng tham không đáy thì cũng sẽ không chọc giận tới tiền bối."
"Đúng vậy! Nếu không phải như thế, linh thạch của ta liền không trở về được rồi." Sau khi Bạch Vân Hi gϊếŧ đầu lĩnh hải tặc, những người còn dư lại bị Dư Lương Thừa tàn sát hết sạch, số linh thạch mà các tu sĩ giao nộp lên cũng được trả trở về.
"Vòng tay của vị tiền bối kia nhất định là vòng trữ vật." Một nữ tu nói.
Vân Thiên Thiên cau mày: "Lại nói tiếp, một vị tiền bối khác thật sự rất thích ăn a!"
"Đúng vậy! Nghe nói linh trù sư miễn phí làm rất nhiều thức ăn ngon cho vị tiền bối kia."
"Khẩu vị của vị tiền bối đó thật kỳ quái, ta nghe nói có rất nhiều tiền bối Nguyên Anh tính tình cổ quái, quả nhiên không phải giả."
Một thiếu niên dáng người hơi béo bộ dáng liệu sự như thần nói: "Lúc trước ta thấy tiền bối ấy gọi rất nhiều mật tuyết liền biết hắn không phải người bình thường rồi." Tu sĩ bình thường nào ai có lá gan giống như vậy, gọi một đống đồ ăn của tiểu hài tử ăn!
(dreamhouse2255)
"Lúc trước ngươi chỉ hâm mộ tiền bối có nhiều linh thực ăn mà thôi." Một nữ tu thanh y cười khẽ.
Thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990542/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.