Chương trước
Chương sau
Mười lăm năm sau.
Diệp Phàm lười biếng nằm trên giường làm từ ngọc thạch, nhàm chán nói: "Mấy nay này vận khí kém quá, không tìm được thứ gì hữu dụng hết."
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, thầm nghĩ: Ánh mắt Diệp Phàm quá cao rồi, mấy năm nay, bọn họ tuy rằng không có thu hoạch được linh tài hay linh dược gì quá mức đặc sắc, nhưng mà vẫn phát hiện ra không ít linh thảo Thiên cấp, còn tìm được ba cái linh tuyền phẩm chất không tồi, tu vi đều tiến bộ không nhỏ.
Tu sĩ Nguyên Anh ở Nam Đại Lục muốn thăng cấp khó khăn vô cùng, nhưng ở nơi này hơn hai mươi năm, hắn liền có cảm giác muốn đột phá Nguyên Anh hậu kỳ, đối thành ở bên ngoài, hắn có lẽ phải mất tới mấy trăm năm mới tới được trình độ như vậy.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Ta cảm thấy thu hoạch như vậy đã không tệ rồi, tu vi của ngươi thăng tiến không ít đâu, ngươi hình như sắp đột phá Nguyên Anh hậu kỳ."
Mỗi cái linh tuyền bọn họ phát hiện ra đều là Diệp Phàm hấp thu nhiều nhất, nhưng tu vi của Diệp Phàm lại không tăng trưởng quá rõ ràng.
Diệp Phàm chống cằm, nói: "Nguyên Anh hậu kỳ, còn sớm lắm, nghe nói nơi này có tiên linh mạch, nếu như có thể tìm được mấy ngàn mấy vạn khối tiên tinh thì tốt rồi, đến lúc đó đừng nói là Nguyên Anh hậu kỳ, Hóa Thần ta cũng có hi vọng."
Bạch Vân Hi: "......" Dã tâm của Diệp Phàm cũng lớn thật! Nhưng tiên tinh chỉ có trong truyền thuyết mà thôi, cái tên này còn nằm mơ mấy ngàn mấy vạn khối.
Củ Cải lắc lắc chân nhỏ, ngồi trong góc giường ngọc thạch, ôm lấy một cây nhân sâm lớn gặm ngon lành.

Diệp Phàm nhìn tiểu nhân sâm một cái, nói: "Nó thật kỳ quái! Ta cho rằng nó thích ăn củ cải, không ngờ nó còn thích ăn cả nhân sâm." Cái thứ này ngay cả yêu thú Trúc Cơ cũng sợ, thế nhưng lại dám đi ăn tươi nuốt sống đồng loại của chính mình.
(dreamhouse2255)
"Chỉ là nhân sâm không mở linh trí mà thôi, ăn cái gì bổ cái đó mà, không có gì ghê gớm." Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm nhìn vòng hoa trên đầu Củ Cải, hồ nghi hỏi: "Trên đầu nó đội cái gì thế!"
"Ta bện cái vòng hoa cho nó, bởi vì nó nói, tóc nó quá ít, sắp bị ngươi nhổ sạch rồi, khó nhìn." Bạch Vân Hi đáp.
Diệp Phàm trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Lùn không khác gì quả bí đao cũng học đòi làm đẹp! Diệp Phàm tuy ghét bỏ tiểu nhân sâm màu mè, mà trong lòng vẫn nổi lên chút cảm giác chột dạ.
......
Hứa Minh Dương đi đến chỗ Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, lo lắng sốt ruột hỏi: "Có nhìn thấy đại ca các ngươi không?"

Bạch Vân Hi lắc đầu: "Không có, xảy ra chuyện gì sao?"
Hứa Minh Dương đau đầu nói: "Có thể hắn lại đi tìm lão hổ kia đi, thật là, cản thế nào cũng không cản được, ta vừa không để ý một cái hắn liền không thấy tăm hơi."
Bạch Vân Hi: "......" Mười mấy năm này, kiếm thuật của Diệp Khải Hiền tiến bộ thần tốc, ngẫu nhiên cảm thấy nhàm chán, Diệp Khải Hiền sẽ đơn độc chạy đi đánh nhau với Kim Dực Xích Hổ, cho dù có một lần trọng thương trở về nhưng thương lành lại vẫn đi không biết mệt.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: "Chắc là đại ca lại đi tìm lão hổ kia."
Hứa Minh Dương bất đắc dĩ lắc đầu: "Ta thật không biết nên nói gì với hắn."
Bạch Vân Hi nhìn Hứa Minh Dương, âm thầm đồng tình, Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Có đôi khi Diệp Phàm rất tham sống sợ chết, nhưng tham sống sợ chết cũng không phải chuyện xấu gì, ít nhất, hắn không cần phải thời thời khắc khắc lo cho an nguy của Diệp Phàm giống như Hứa Minh Dương.
Diệp Phàm gãi đầu, nói: "Yên tâm đi, đại ca chắc là có tính toán của hắn......"
Nhưng để ngừa vạn nhất, Hứa Minh Dương vẫn hỏi lấy vài căn rễ cùng chút nước tắm của tiểu nhân sâm.
Lại nói tiếp, đại ca tựa hồ đặc biệt yêu thích nước tắm của tiểu nhân sâm, nói là có tác dụng kỳ hiệu trong trị liệu ám thương, mấy năm qua, Diệp Phàm đòi tiểu nhân sâm không ít căn rễ.
Ban đầu tiểu nhân sâm cho rất hào phóng, nhưng dạo gần đây dần trở nên keo kiệt, nói cái gì mà tóc của nó càng ngày càng ít, lại rút nữa nó liền trọc, hừ, lấy cái lá gan nhỏ như mắt muỗi của nó, cho dù lông tóc rậm rạp cũng không tìm được bạn lữ, ai sẽ đi thích bạn lữ không có đảm đương như vậy chứ!
Mấy người đang nói chuện, Diệp Khải Hiền đột nhiên xuất hiện.
"Đại ca, ngươi trở lại rồi! Lại đi tìm lão hổ kia đánh nhau sao?" Diệp Phàm hỏi.
Diệp Khải Hiền lắc đầu: "Ta đi, nhưng lão hổ kia chuyển nhà rồi, không thấy bóng dáng."
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nghe thấy lời này, tức khắc cảm thấy kinh tủng, dưới sự quấy rầy không ngừng không nghỉ của Diệp Khải Hiền, ngay cả yêu thú Hóa Thần cũng không chịu được sao?
Nhưng vậy cũng không kỳ quái, mười mấy năm qua, đại ca đi tìm lão hổ kia gần tới trăm lần, đổi thành ai bị gây rối như vậy cũng sẽ không chịu nổi, nghe nói Kim Dực Xích Hổ là một loại yêu thú tương đối lười biếng, sau khi ăn no nê sẽ tìm một nơi yên tĩnh ngủ mấy năm.
Đại ca cứ cách mấy tháng lại đi tìm đối phương đánh một trận, đánh không lại liền dùng Truyền Tống Phù chạy trốn, để lại lão hổ tức giận mấy cũng không làm gì được.
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Khải Hiền, thầm nghĩ: Gặp phải một đối thủ như đại ca, lão hổ kia cũng quá là xui xẻo, nói thế nào thì tu sĩ hiếu chiến giống như đại ca cũng chỉ là số ít, nhưng đại ca sở dĩ có thể to gan như vậy, ngoại trừ bởi vì đại ca thực lực cường hãn, còn bởi vì hắn có Truyền Tống Phù nữa, mấy năm qua đại ca đã dùng ước chừng bảy tám chục tấm Truyền Tống Phù Thiên cấp, người khác không có cách nào xa xỉ được như đại ca.
"Thật đáng tiếc, khó khăn lắm mới tìm được một đối thủ rắn chắc như vậy, ta còn tưởng rằng lần này có thể kiên trì đánh với nó được lâu hơn chút nữa chứ, nhưng nếu nó đã chuyển nhà, vậy quên đi." Diệp Khải Hiền tiếc nuối than thở.
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Khải Hiền nắm kiếm trong tay, nói: "So với Kim Dực Xích Hổ, lão tổ Thần Phong Tông kém quá xa, chờ mấy năm nữa ra ngoài, hắn liền không phải là đối thủ của ta."
Diệp Cẩm Văn: "......"
(dreamhouse2255)
"Lại nói tiếp, vừa nãy trên đường trở về ta nhìn thấy mười mấy tu sĩ kỳ quái đang vây công Tất Phương Điểu." Diệp Khải Hiền nói.
Diệp Cẩm Văn nghi hoặc: "Tu sĩ kỳ quái? Có phải là đám người kia không?"
Diệp Khải Hiền gật đầu: "Chắc vậy, trong nhóm bọn họ có ba Nguyên Anh đỉnh không dễ đối phó lắm, ta nghe nói trong bí cảnh này có tu sĩ nào gặp phải bọn họ liền sẽ bị đuổi gϊếŧ."
Diệp Cẩm Văn cau mày lại: "Bọn họ cũng thật kiêu ngạo."
......
Một trận địa chấn kịch liệt truyền tới.
"Động đất! Chúng ta mau ra ngoài." Diệp Cẩm Văn nghiêm túc nói.
Sau khi ra khỏi động phủ, địa chấn càng thêm kịch liệt, trên mặt đất xuất hiện càng ngày càng nhiều vết rạn nứt.
Sơn xuyên biến thành con sông, con sông lại thành sơn xuyên.
Bạch Vân Hi nhìn mặt đất thay hình đổi dạng, nhíu mày lại, địa chấn nghiêm trọng như vậy, bản đồ phỏng chừng đã vô dụng.
(dreamhouse2255)
Xa xa nơi linh vụ bao phủ xuất hiện từng dãy từng dãy núi liên miên không dứt.
Linh khí nồng đậm ập vào trước mặt, tiểu nhân sâm hưng phấn hai mắt tỏa sáng.
Diệp Phàm nhìn nơi xa, nói: "Nơi đó chính là nội vây bí cảnh sao?"
Lúc trước nội vây bí cảnh không biết có phải là đã bị trận pháp phong tỏa hay không, Diệp Phàm hoàn toàn không cảm giác được gì, hiện tại nhìn từng dãy núi san sát nhau như đang phiêu phù trên không trung, Diệp Phàm tức khắc cảm xúc mênh mông.
"Củ Cải, bên kia có phải có rất nhiều linh thảo không?" Diệp Phàm nhìn tiểu nhân sâm hỏi.
Tiểu nhân sâm gật đầu: "Đúng thế."
Diệp Cẩm Văn nhìn về phía dãy núi, nói: "Ta đã cảm giác được mấy cỗ hơi thở Nguyên Anh đi về phía đó, chúng ta tốt nhất cũng đi nhanh đi, bằng không thứ tốt liền bị người khác chiếm trước."
Khi đám người Diệp Phàm tới nơi, nhìn thấy rất nhiều khu quặng mỏ, có mấy tu sĩ đã bắt đầu đào quặng.
"Hình như đều là khu quặng linh thạch cực phẩm." Hứa Minh Dương nói.
Diệp Phàm nhìn Hứa Minh Dương: "Chỉ là quặng linh thạch cực phẩm thôi sao? Không có quặng tiên tinh sao?"
(dreamhouse2255)
Hứa Minh Dương lắc đầu: "Có thể có tiên tinh đi, nhưng nhìn qua phần lớn đều là quặng lịch thạch cực phẩm."
Diệp Phàm mất mát than thở: "Chỉ là quặng linh thạch thôi sao, ta còn tưởng rằng sẽ có quặng tiên tinh chứ!"
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm, nói: "Nhị ca, quặng linh thạch cực phẩm đã rất ghê gớm rồi, phải biết rằng tông môn chúng ta cũng chỉ có ba quặng linh thạch thượng phẩm thôi đó." Cho dù chỉ có ba quặng linh thạch thượng phẩm thôi cũng vẫn luôn bị người khác mơ ước.
Diệp Cẩm Văn nhìn khu mỏ, kích động nói: "Chúng ta khởi công đi."
Diệp Phàm rầu rĩ nhìn Diệp Cẩm Văn: "Cẩm Văn, ý của ngươi là chúng ta phải làm thợ mỏ?"
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Đúng vậy!"
Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Quặng linh thạch ở nơi này muốn khai quật chỉ sợ sẽ rất khó khăn, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh đào cũng cần tới mấy năm mới hết.
Diệp Phàm chống eo, nói: "Như vậy không tốt lắm, ta đường đường là trưởng lão Nguyên Anh của Bích Vân Tông, sao có thể đi làm thợ mỏ được, như vậy không phải là bôi đen mặt mũi của tông môn sao?"
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, nói: "Đại trượng phu phải có thể cong có thể thẳng!"
Diệp Cẩm Văn chớp chớp mắt: "Nhưng nơi này cũng chỉ có mấy người chúng ta, nếu không chịu đào linh thạch liền sẽ bị ngươi khác đào mất!"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm: "......"
"Linh quặng này là linh quặng có thể ra tiên tinh, đào cũng sẽ không bôi nhọ danh tiếng của ngươi." Bạch Vân Hi khuyên nhủ.
Diệp Phàm rầu rĩ nói: "Nếu đã thế, ta liền miễn cưỡng đi."
Bạch Vân Hi nhìn Hứa Minh Dương, hồ nghi hỏi: "Hứa đại ca, ngươi đang suy nghĩ cái gì thế?"
Hứa Minh Dương cau mày lại: "Ta nghe nói, khu mỏ ở Tiên giới rất khó đào, yêu cầu thợ mỏ phải có trình độ tu vi nhất định, nhưng tu sĩ tu vi cao đều không muốn đi làm thợ mỏ, bởi vậy khiến cho số lượng thợ mỏ ở tiên giới cực kỳ thiếu thốn, tu sĩ phi thăng lên rất có khả năng sẽ bị bắt đi làm thợ mỏ."
Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Không thể nào, tu sĩ Hóa Thần phi thăng lên sẽ bị bắt đi làm thợ mỏ?"
Hứa Minh Dương cau mày: "Ta cũng chỉ nghe qua gia gia nói mà thôi, nhưng đồn đãi chung quy là đồn đãi."
Diệp Phàm nói: "Ta vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, Tiên giới tài nguyên chỉ nhiêu đó, vì sao còn tiếp nhận tu sĩ phi thăng lên, có thể là bởi vì tiên giới cần thợ mỏ, mà tu sĩ tiên giới lại không nguyện ý đi đào quặng, hiện tại tiên giới không thu nhận tu sĩ phi thăng nữa, có thể là bởi vì bọn họ bị thợ mỏ phản phệ."
Diệp Cẩm Văn bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm: "Nhị ca, ngươi suy nghĩ nhiều quá!"
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, thầm nghĩ: Lời Diệp Phàm nói chưa chắc đã là giả, giống như trên địa cầu, M quốc dựa vào mậu dịch người da đen, cướp lấy vô số tiền tài, lâu rồi, người da đen mọc rễ nảy mầm ở M quốc, dần dần dung nhập vào cuộc sống, tuy rằng M quốc nói bình đẳng, nhưng hiện tượng người da đen bị kỳ thị vẫn luôn có phát sinh, người da đen bị chọc giận rất dễ đi vào cực đoan, mang đến nguy cơ không nhỏ cho M quốc.
Diệp Phàm nhún vai: "Có lẽ đi."
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, "Được rồi, đừng nói chuyện về tiên giới nữa, quá xa xôi, chúng ta trước hết xem xét xem nên làm sao đào quặng đi?"
Diệp Khải Hiền nhàn nhạt nói: "Đơn giản."
Diệp Khải Hiền bổ một kiếm về phía một tòa linh quặng, nháy mắt, đá vụn lăn khắp nơi.
Diệp Cẩm Văn bất đắc dĩ nhìn Diệp Khải Hiền: "Đại ca, ngươi không thể làm như vậy, làm thế sẽ khiến cho quặng mỏ sụp đổ, đào quặng là phải làm từ từ."
Diệp Khải Hiền buồn bực nói: "Thật phiền toái, chẳng lẽ không thể dùng kiếm thuật đào quặng sao."
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: "Đương nhiên không phải, nhưng phải chú ý khống chế kiếm chiêu."
Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Sách cổ nói đào quặng có thể trợ giúp khống chế linh lực, không biết có phải là thật hay không, nếu là thật, vậy có thể sửa thói quen khi ra tay luôn đại khai đại hợp của đại ca. Kiếm chiêu của đại ca lợi hại thì lợi hại, nhưng cần tiêu tốn quá nhiều linh lực, không có lợi trong tác chiến kéo dài.
Diệp Phàm dùng linh hồn lực đảo qua một vòng, chỉ về phía xa xa nói: "Bên kia có khu quặng không tồi, chúng ta đào nơi đó."
Diệp Cẩm Văn không cần nghĩ ngợi nói: "Được." Diệp Cẩm Văn rất rõ ràng tuy rằng nhị ca có đôi khi không đáng tin, nhưng ánh mắt rất tốt, khu quặng mà nhị ca cảm thấy không tồi, nhất định là sẽ không tệ được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.