Diệp Phàm ở lại Hiệp Hội Phù Sư hơn một tháng mới quyết định trở về Bích Vân Tông.
"Nhị ca, mấy ngày nay ngươi ở lại Hiệp Hội Phù Sư làm gì thế?" Diệp Cẩm Văn tò mò hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: "Cũng không làm gì? Đọc chút sách, tâm sự với mấy tên phù sư, cái đám ngu xuẩn đó còn là phù sư chuyên nghiệp đây, rất nhiều vấn đề ta đưa ra đều không trả lời được, ngược lại là ra cho ta không ít vấn đề, một tên hai tên đều là thùng cơm, thế mà cũng dám ghét bỏ ta không chuyên nhất."
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Nhị ca đương nhiên là lợi hại nhất rồi!"
Diệp Cẩm Văn híp mắt, thầm nghĩ: Vấn đề của nhị ca, mấy phù sư kia không đáp có khả năng không phải không biết, mà là tàng tư.
"Hội trưởng Hiệp Hội Phù Sư còn muốn giữ ta ở lại thêm một thời gian nữa, nhưng ta có rất nhiều ý tưởng muốn trở về làm thử nghiệm, chỉ có thể hẹn hắn lần sau." Diệp Phàm có chút tiếc nuối nói.
"Nhị ca cứ từ từ, trước sau gì vẫn còn rất nhiều thời gian!" Diệp Cẩm Văn an ủi.
Diệp Phàm gật đầu: "Nói không sai!"
"Cẩm Văn, gần đây Đan Cốc bên kia có động tĩnh gì không?" Bạch Vân Hi hỏi.
"Nghe nói Tiên Đan Môn bên kia sẽ phái người tới tiếp ứng Lê Dục, Lê Dĩnh." Diệp Cẩm Văn nói.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi thầm nghĩ, quả nhiên, tư chất của Lê Dục, Lê Dĩnh không tầm thường, lại là huyết mạch thân truyền của vị lão tổ Tiên Đan Môn kia, không cần nghĩ cũng biết Tiên Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990524/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.