Chương trước
Chương sau
Diệp Khải Hiền sử dụng Truyền Tống Trận, qua hơn một tháng liền tới Đế Thiên Thành.
Diệp Khải Hiền vừa đến, Diệp Phàm liền lớn mật bao một gian phòng luyện đan Thiên cấp, bắt đầu liên tục luyện đan.
Nguyên bản, bởi vì Diệp Phàm luyện chế ra Cửu Thanh Đan mà dẫn tới phong ba to lớn, hiện tại hắn lại liên tục luyện chế đan dược, liền chọc cho không ít người sôi nổi nghị luận.
Để dễ bán đi, đan dược mà Diệp Phàm luyện chế ra đều có tác dụng phụ trợ cho tu sĩ Nguyên Anh, lập tức khiến cho các tu sĩ Nguyên Anh ở Đế Thiên Thành mừng phát khóc.
Diệp Cẩm Văn mang đan dược mà Diệp Phàm luyện chế đi đổi linh thạch, trong thời gian ngắn liền thu về hơn hai trăm viên linh thạch cực phẩm.
Lâm Mộng Kỳ nhìn từng đóa đan vân tụ tập trên không trung, cau mày lại.
"Diệp đan sư thật là, luyện đan không luyện ở Bích Vân Tông, sao lại chạy đến Đế Thiên Thành luyện, đang có bao nhiêu người nhìn chằm chằm hắn đây, hắn cũng không sợ xảy ra chuyện gì." Lâm Viễn Hòa lắc đầu than thở.
Lâm Mộng Kỳ nhàn nhạt nói: "Không ai dám động võ ở Đế Thiên Thành." Huống chi, Diệp Khải Hiền đã tới đây, ai lại dám xuống tay với Diệp Phàm ở trước mặt Diệp Khải Hiền chứ.
Lâm Mộng Kỳ cúi đầu, thầm nghĩ: Diệp Khải Hiền càng ngày càng minh nguyệt thanh phong, hào quang của nam tử ấy vẫn luôn chói lóa như vậy, đáng tiếng, duyên phận của nàng cùng người nọ thật sự quá mỏng.
"Đây hình như là dị tượng thành hình Trú Nhan Đan Thiên cấp." Lâm Viễn Hòa nói.
Lâm Mộng Kỳ gật đầu: "Hình như là vậy."
Lâm Mộng Kỳ thầm nghĩ: Một lò Trú Nhan Đan này vừa ra, đám nữ tu Nguyên Anh có tuổi kia nhất định đứng ngồi không yên, hầu hết công pháp tu luyện của nữ tu đều có hiệu quả trú nhan, nhưng trú nhan chỉ là tác dụng phụ, thời gian dài, các nàng vẫn sẽ già đi.
"Ta nghe nói, đan thuật của Diệp Phàm có thể lợi hại như vậy đều là nhờ Đan Điển." Lâm Viễn Hòa nói.
Lâm Mộng Kỳ cau mày, sác xuất luyện đan thành công của Diệp Phàm xác thật rất cao, phẩm chất đan dược luyện ra cũng không thấp. làm cho không ít đan tu phải hâm mộ ghen tị hận, mọi người không ai muốn thừa nhận mình không bằng người khác, liền quy tội hết thảy cho Đan Điển, mà lại có rất nhiều người tin loại cách nói này, bọn họ cũng không suy nghĩ xem, Đan Điển trước nay đều do các đời cốc chủ Đan Cốc bảo quản, trước kia khi Đan Điển còn chưa mất, Đan Cốc cũng không có vị thiên tài luyện đan nào được như Diệp PHàm.
......
"Nhị ca, ngươi thật lợi hại." Diệp Cẩm Văn khâm phục nói.
Diệp Phàm xua xua tay: "Thường thôi, thường thôi." Diệp Phàm nhìn đám linh thạch cực phẩm trên bàn, thầm nghĩ: Vẫn là luyện đan kiếm tiền nhanh nhất.
"Nhiều linh thạch cực phẩm như vậy, chắc cũng đủ mua Cổ Tiên Lệnh rồi đi?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Chắc cũng đủ rồi, Cổ Tiên Lệnh tuy tốt, nhưng tỉ lệ tử vong trong bí cảnh cũng rất cao." Cũng không tất cả Nguyên Anh đều có dũng khí tiến vào bí cảnh Cổ Tiên.
Một khối Cổ Tiên Lệnh có thể truyền tống năm đến mười tu sĩ Nguyên Anh, rất nhiều tông môn có được Cổ Tiên Lệch chỉ để một hai vị trí cho tu sĩ trong tông mình, còn lại thì bán ra ngoài.
Diệp Khải Hiền đi vào, Diệp Phàm cười nhìn Diệp Khải Hiền: "Đại ca tới rồi."
Diệp Khải Hiền gật đầu, "Ừm" một tiếng.
Diệp Cẩm Văn cau mày, nói: "Nhị ca, lần này sợ là sẽ có chút phiền phức, một khi đại hội Nguyên Anh kết thúc, lão già Thần Phong Tông kia nhất định sẽ động thủ." Đan Cốc cùng Thần Phong Tông quan hệ rất gần gũi, bọn họ nhất định sẽ có động tác lớn.
"Vậy không phải rất tốt sao?" Diệp Khải Hiền nhàn nhạt nói.
Diệp Cẩm Văn khó hiểu nhìn Diệp Khải Hiền: "Rất tốt?"
Ánh mắt Diệp Khải Hiền hơi sáng lên, "Ta đã sớm muốn gặp cao thủ Hóa Thần, nhưng cao thủ Hóa Thần quá ít, một đám còn không khác gì rùa đen rút đầu, ngày thường chỉ biết trốn bên trong mai rùa bế quan."
Bạch Vân Hi: "......" Diệp Khải Hiền nói tu sĩ Hóa Thần không khác gì kẻ bất lực vậy.
Mấy tháng qua đi, hội đấu giá Nguyên Anh mà vô số tu sĩ mong mỏi chờ đợi rốt cuộc cũng tới.
Vô số tu sĩ mang mặt nạ, khoác lên áo bào tiến vào trong hội trường.
Đoàn người Diệp Phàm cũng bao bọc kín mít tiến vào.
Bên trong hội trường toàn là tu sĩ Nguyên Anh cùng Kim Đan.
Không khí cũng nhiễm lên một phần cảm giác căng thẳng.

Vật phẩm đấu giá thứ nhất là một kiện pháp khí Thiên cấp, không ít tu sĩ tham dự cạnh tranh.
Diệp Phàm đã có Huyền Long Ấn, lại có Đan Tháp, căn bản chướng mắt pháp khí Thiên cấp bình thường.
"Một bộ phi châm, nữ tính thế mà cũng có nhiều người đoạt như vậy." Diệp Phàm lắc đầu nói.
"Phi châm kỳ thật là pháp khí tương đối ác độc, vô khổng bất nhập, rất thích hợp cho nữ tu." Diệp Cẩm Văn nói.
Diệp Phàm trợn trắng mắt: "Bộ phi châm này có tới hơn hai mươi căn, đám nữ tu đó mua về nhất định sẽ hối hận, đồng thời điều khiển hơn hai mươi căn phi châm, không dễ đâu!"
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Nói không sai, nhị ca, đổi thành ngươi nhất định sẽ điều khiển dễ dàng đi."
Diệp Phàm gật đầu: "Có thể thì có thể, nhưng cái thứ phi châm này, quá không phóng khoáng, ta không thích."
Diệp Cẩm Văn: "......"
......
Vật phẩm đấu giá thứ tư là một gốc cây ăn quả Xích Diễm Châu, cây ăn quả rất nhỏ, bộ dáng giống như là ngọn lửa, trên cành treo mấy viên trái cây thoạt nhìn rất đáng yêu.
Ngao Tiểu No nhảy lên đầu Diệp Phàm, lắc qua lắc lại nói: "Mua đi mua đi, cái này dùng để tráng dương rất tốt!"
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Phàm nghe lời ấn xuống nút báo giá.
Diệp Phàm vừa báo giá, Diệp Cẩm Văn, Hứa Minh Dương cùng Diệp Khải Hiền đều nhìn về phía Diệp Phàm, Bạch Vân Hi lúng túng quay mặt đi.
Diệp Phàm bị mọi người nhìn đến không hiểu ra sao.
Diệp Phàm thấy ánh mắt đám người Diệp Cẩm Văn khác thường, hồ nghi hỏi: "Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
"Nhị ca, ngươi cần bổ thân sao?" Diệp Cẩm Văn kinh ngạc hỏi.
Diệp Phàm rầu rĩ mắng: "Các ngươi đừng có nghe Ngao Tiểu No nói bậy, công dụng chủ yếu của Xích Diễm Châu không phải là tráng dương, thứ này rất có tác dụng trợ giúp tăng tiến tu vi." Quả của Xích Diễm Châu rất có tác dụng trợ giúp tăng tiến tu vi, đương nhiên cũng có thể điều hòa hàn khí của Vân Hi truyền tới khi song tu.
Diệp Cẩm Văn cười cười: "Thì ra là thế."
Diệp Phàm không vui trừng mắt nhìn Diệp Cẩm Văn một cái: "Tiểu hài tử ngươi nghĩ cái gì đấy, coi thường nhị ca ngươi sao! Nhị ca ngươi rất lợi hại, hoàn toàn không có chút vấn đề gì, nhưng thật ra là ngươi đấy, bộ dáng uể uể oải oải, có cần ta luyện chút đan dược tráng dương cho ngươi không?"
Diệp Cẩm Văn vội vàng xua tay: "Không cần, không cần! Ta rất tốt."
"Thật sự không cần sao? Đều là huynh đệ nhà mình, không cần phải khách khí!" Diệp Phàm hào phóng nói.
Diệp Cẩm Văn đỏ mặt lên: "Thật sự không cần, thật sự không cần!"
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng, quay mặt đi, để lại cho Diệp Cẩm Văn một cái ót.
Diệp Cẩm Văn: "......" Người nghi ngờ cũng không phải chỉ có một mình hắn, nhị ca thật là, chỉ biết nhìn chằm chằm hắn!
Diệp Phàm tiêu 472 viên linh thạch thượng phẩm mua về Xích Diễm Châu.
Xích Diễm Châu vừa được đưa vào, không khí trong ghế lô liền nóng lên mấy độ.
Diệp Cẩm Văn kinh ngạc cảm thán nhìn Xích Diễm Châu: "Cái cây này thật xinh đẹp."
"Vân Hi, thu vào đi." Diệp Phàm nói với Bạch Vân Hi.
Bạch Vân Hi vung tay lên, Xích Diễm Châu liền bị thu vào bên trong Đa Bảo Vòng, linh thụ giống như Xích Diễm Châu đã sinh ra một chút linh tính, vừa được đưa vào bên trong Đa Bảo Vòng liền tự giác cắm sâu rễ xuống đất.
Long Lân Thụ được Bạch Vân Hi đưa vào thời gian trước hiện tại mọc không tồi, hoàn toàn không còn bộ dáng uể oải lúc trước.
Xích Diễm Châu bán xong, lục tục lại có vài loại đan dược Thiên cấp được mang ra đấu giá, đan dược mà lúc trước Diệp Phàm luyện chế một phần bán cho người quen, một phần liền thả tới nhà đấu giá gửi bán.
"Nhị ca, đan dược kế tiếp là do ngươi luyện chế." Diệp Cẩm Văn nói.

Diệp Phàm gật đầu: "Ta biết rồi."
Thanh âm uyển chuyển của nữ tu chủ trì đấu giá truyền đến, "Vật phẩm đấu giá kế tiếp là một viên Trú Nhan Đan Thiên cấp, tin tưởng không cần ta giải thích nhiều, mọi người đều biết đan dược này có công hiệu mỹ dung dưỡng nhan, khôi phục thanh xuân, giá khởi điểm của Trú Nhan Đan là 300 viên linh thạch thượng phẩm, đấu giá bắt đầu!"
Thanh âm vừa ra liền có một giọng nữ thanh lãnh báo giá 1000 viên linh thạch thượng phẩm.
Nữ tu vừa lên tiếng liền đẩy giá lên gấp ba, ước chừng là muốn dọa sợ những người khác, nhưng hi vọng của nữ tu rất nhanh liền thất bại, có một nữ tu khác báo giá 1100 viên linh thạch thượng phẩm.
Thanh âm của các nữ tu vang lên hết đợt này tới đợt khác.
......
Bên trong ghế lô, Diệp Phàm ôm mặt, nói: "Đan dược này cũng không có tác dụng thực chất gì, chỉ là bảo dưỡng dung nhan không suy mà thôi, ngược lại là rất bỏng tay! Vẫn là giá trị của Kim Tủy Đan càng lớn hơn mới đúng, mà nói đi cũng phải nói lại, giá của Kim Tủy Đan ngay cả một nửa của Trú Nhan Đan cũng không bằng, thật sự là!"
Diệp Cẩm Văn chống cằm, thầm nghĩ: Đối với rất nhiều nữ tu mà nói, giá trị của Trú Nhan Đan phải cao hơn Kim Tủy Đan nhiều.
Hiện tại ở bên ngoài người cạnh tranh chỉ còn lại vài nữ tu Nguyên Anh, báo giá càng ngày càng cao, một đường vượt thẳng lên tới 4000 viên linh thạch thượng phẩm, cuối cùng, Trú Nhan Đan bị một nữ tu Nguyên Anh hậu kỳ dùng giá 5000 viên linh thạch thượng phẩm mua đi.
Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: "Chiến tranh giữa các nữ tu vẫn luôn máu chảy đầm đìa như vậy."
Diệp Cẩm Văn vuốt cằm: "Có rất nhiều nữ tu có tiền a! Ở thời điểm này liền nhìn ra được rồi."
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Phàm thầm nghĩ: Nữ nhân đúng là sinh vật kỳ quái, có đôi khi tính toán chi li từng chút một, có đôi khi lại vung tiền như rác, hoàn toàn không coi linh thạch là linh thạch.
Đan dược bán giá cao, trong lòng Diệp Phàm đương nhiên cao hứng, nhưng lại cảm thấy các nữ tu thật là không thể nói lý, vì một viên đan dược không có giá trị thực chất nào mà bỏ ra một bút linh thạch cao như vậy.
......
Một cái chai được đặt lên trên bàn đấu giá, Ngao Tiểu No híp híp mắt nhìn.
"Hội đấu giá này thật lợi hại, ngay cả thứ đó cũng có thể kiếm được." Ngao Tiểu No nói.
Diệp Phàm nhìn về phía Ngao Tiểu No: "Thứ gì?"
"Chân phượng huyết, hiện tại huyết mạch phượng hoàng bên ngoài hầu hết rất nông cạn, căn bản cách rất xa phượng hoàng thật, nhưng chai phượng huyết kia lại rất tinh thuần." Ngao Tiểu No liếm liếm môi, "Cái đám phượng tộc kia tính tình tuy kém, nhưng hương vị lại khá tốt." Ngao Tiểu No lộ ra vẻ mặt khao khát.
Diệp Phàm nghiêng đầu nhìn Ngao Tiểu No: "Ngươi từng ăn phượng hoàng?"
Ngao Tiểu No lắc đầu: "Không có."
"Vậy sao ngươi biết hương vị tốt?" Diệp Phàm hỏi.
"Cha nói cho ta." Ngao Tiểu No nói.
"Cha ngươi từng ăn?" Diệp Phàm hỏi.
Ngao Tiểu No lắc đầu: "Không có!"
Diệp Phàm bĩu môi: "Một kẻ hai kẻ đều chưa ăn, chỉ biết nói bậy."
Ngao Tiểu No không vui nhìn Diệp Phàm: "Cha ta mới không nói bậy."
"Tiểu No, ngươi xem chân phượng huyết này có tác dụng không?" Bạch Vân Hi hỏi.
"Có thể dùng trong luyện thể, nhưng số lượng như này quá ít, ngược lại là khá có tác dụng với mấy người tu luyện công pháp Thiên Phượng." Ngao Tiểu No nói.
Bạch Vân Hi híp mắt, thầm nghĩ: Nếu như thế, vậy thì thôi.
"Cẩm Văn, chân phượng huyết này hội đấu giá kiếm từ đâu tới?" Diệp Phàm hỏi.
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: "Không biết, phượng hoàng đã biến mất rất nhiều năm, nhưng người mang huyết mạch phượng hoàng không ít, chỉ là lưu truyền tới nay, huyết mạch đã loãng lắm rồi." Tông chủ khai tông của Hỏa Hoàng Tông nghe nói hình như cũng là hỗn huyết nhân phượng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.