Diệp Cẩm Văn trở về tòa nhà hình tháp, ngồi ở trước mặt Diệp Phàm, hai mắt tỏa sáng long lanh.
Diệp Phàm không vui nhìn Diệp Cẩm Văn: "Có chuyện gì, nói đi."
Diệp Cẩm Văn rầu rĩ nói: "Nhị ca, ngươi đắc tội cốc chủ Đan Cốc?"
Diệp Phàm nghĩa chính từ nghiêm nói: "Cũng không phải là ta đắc tội hắn! Là hắn tới khiêu khích ta trước, một đống tuổi rồi còn không có một chút đạo nghĩa giang hồ nào, ngay cả thứ tự trước sau cũng không hiểu, thật hỗn trướng, hắn sống lâu như vậy tuổi đều đưa hết cho chó rồi đi."
Diệp Cẩm Văn cười cười: "Chuyện này xác thật là cốc chủ Đan Cốc không có đạo nghĩa, nhị ca làm đúng."
"Còn phải nói sao, ta sao có thể sai?" Diệp Phàm hơi dừng một chút, lại nói: "Tên đó chính là cốc chủ Đan Cốc sao? Đan Cốc đều do hắn quản?"
Diệp Cẩm Văn nghi hoặc hỏi: "Nhị ca, ngươi không biết sao?"
"Cũng chưa từng gặp bao giờ." Diệp Phàm nói.
"Không phải đã xem qua bức họa rồi sao?" Diệp Cẩm Văn hỏi.
"Bộ dáng của hắn không có một chút đặc sắc nào, ta làm sao có thể nhận ra được?" Diệp Phàm không vui nói.
Diệp Cẩm Văn: "......" Nhị ca thật sự là đã mặt manh đến không thể cứu chữa.
"Đắc tội thì đắc tội đi, dù sao quan hệ nguyên bản cũng không tốt lắm." Diệp Phàm nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Đúng vậy." Vốn dĩ quan hệ không tốt lắm, hiện tại là càng không tốt, mà trước sau đều vậy, không có gì đáng nói.
"Nhị ca, ngươi rốt cuộc coi trọng thứ gì vậy?" Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990502/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.