Các tu sĩ bên trong Nguyệt Minh Cốc đã loạn thành một đoàn.
"Vu sư huynh, làm sao bây giờ! Trận pháp phòng hộ chỉ sợ không chịu nổi nữa."
"Ta đã truyền tin tức tới Thiên Hải Thành, hẳn rất nhanh là sẽ có người tới."
"Vu sư huynh, thật sự sẽ có người tới đây sao, ta nghe nói Thiên Hải Thành tự thân khó bảo toàn, có lẽ bọn họ không rảnh lo cho chúng ta."
"Mọi người bình tĩnh một chút, nhất định sẽ có người tới."
"Sư huynh, hình như có người tới."
......
Diệp Phàm từ trên phi thuyền bay xuống, Thất Đầu Xà nhìn Diệp Phàm một cái, sau đó làm như không có gì, tập trung lực chú ý ở trên người đám tu sĩ trong sơn cốc.
Ngao Tiểu No chớp chớp mắt, nói: "Diệp lão đại, ngươi có phải đã mấy ngày không tắm rửa, bắt đầu bốc mùi thối không? Hải thú kia nhìn thấy ngươi, hoàn toàn không kích phát chút phản ứng thèm ăn nào, còn không thèm để ý đến ngươi."
Diệp Phàm giương tay lên, một vây trận Thiên cấp bố trí ra, Thất Đầu Xà đánh lên trên vây trận, phát ra tiếng rống giận đinh tai nhức óc.
Diệp Phàm rút ra U Minh Kiếm, điều động linh lực bổ về phía Thất Đầu Xà.
(dreamhouse2255)
Một cái đầu của Thất Đầu Xà tức khắc bị Diệp Phàm bổ xuống.
Diệp Phàm nhìn một màn này, vui sướng nói: "Đơn giản hơn ta tưởng tượng a!"
Ngao Tiểu No kinh thanh: "Đồ ngốc, mau lui lại, mau lui lại!"
Đầu xà bị Diệp Phàm bổ xuống lập tức được nó nổi trở lại, Thất Đầu Xà bị chọc giận, đấu đá lung tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990489/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.